Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 72 - Hắn quyết tâm

/115


Sáng hôm sau,mọi chuyện dường như tiếp tục lặp lại.Hà Sở Tiêu đem chậu nước đến giúp Thẩm Hi Dao rửa chân,Linh Diệp lại từ bên ngoài bước vào

Nhưng hôm nay Thấm Hi Dao không có nhiều thời gian trách phạt Hà Sở Tiêu hay lảm nhảm với Linh Điệp nữa,bởi y còn phải giúp nhân vật chính danh giá đi tìm thần khí

Với cái tình tiết thiếu tính logic này thì nếu là y còn tạm chấp được,nhưng đối với một Thẩm Hi Dao trong nguyên tác ghét Hà Sở Tiêu như vậy mà cũng giúp hắn tìm thần khí thì không thể hiểu nổi

Quả nhiên là miếng đá lót đường, lúc không cần thì thông minh lạ thường, lúc cần để ngăn cản tiến trình hắc hóa của nam chính thì trí thông minh bay đi mất tiêu

Việc Thẩm Hi Dao không nhanh chóng đi tìm thần khí cho Hà Sở Tiêu là bởi vì một lý do rất đơn giản:Không thích!

Mỗi lần nhìn thấy Hà Sở Tiêu thì y lại cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó chịu.Y thấy hắn chỉ đang tạo lớp vỏ bọc bên ngoài,nói chung không thế tin được

Thần khí của Hà Sở Tiêu trong nguyên tác được cất giữ trong ngọn núi Linh Sơn.Là một ngọn núi chứa vô số thần khí cao cấp ,hầu hết các đệ tử đều đến đây nhận thần khí

Tất cả phải vượt qua thử thách do núi linh tạo ra,hơn nữa cũng phải khiến các thần khí hài lòng mới đủ khả năng nhận lấy phần thưởng cuối cùng

Từ Áng Ngọc Phong đến Linh Sơn khá xa, Thẩm Hi Dao phải mất nửa ngày mới đến được.Mà có điều này khiến y khó chịu vÔ cùng

Hà Sở Tiêu chưa có kiếm linh,vậy nên không thể ngự kiếm.Thế là y đành cho hắn ngự kiếm cùng với mình,hắn thì luôn miệng nói "con sợ độ cao" nên ôm eo y không những rất chặt mà còn kéo dài trong suốt quãng đường đi

Bình thường khi xuống núi cùng Tinh Tuyết Tuyết thì hắn cũng ngự kiếm chung với sư tỷ,chắc hẳn đã quen với việc này,vậy mà hôm nay lại tỏ ra sợ hãi như lần đầu được trải nghiệm vậy

Thẩm Hi Dao đã nhắc nhở hắn đừng ôm eo mình rồi mà hắn có tai như điếc,thậm chí càng ngày càng siết chặt hơn nữa.Y thật sự chỉ muốn quay sang cầm roi quất hắn một trận

Trên đỉnh Linh Sơn có một chiếc hồ rất lớn,giữa hồ xuất hiện một lớp kết giới,nhiệm vụ của chúng đệ tử là bước vào rồi hoàn thành thử thách



Thẩm Hi Dao đáp xuống,thu Kha Nhã vào vỏ,nói:"Muốn nhận thần khí,phải tự dựa vào bản lĩnh của ngươi.Người được thần khí chọn không phải chỉ biết múa vài ba đường bên ngoài,ngươi tự biết nên làm thế nào rồi,đúng không?"

Hà Sở Tiêu khẽ chạm tay xuống làn nước trong vắt kia,hỏi:"Con tự đi sao ạ? Nếu con không lấy được thần khí nào thì sao?"

Bên dưới hồ ánh lên vô số hình ảnh của các món thần khí,Hà Sở Tiêu ngắm những món đồ lấp lánh đó,tâm trí có hơi mơ hồ

Hắn không tự tin về bản thân.Sư tôn trước nay chỉ khen người xứng đáng,mà người chưa từng khen hắn lấy một câu,chứng tỏ hắn không có tiến bộ gì,không những khiến sư tôn phiền lòng mà còn khiến người thất vọng

Nếu lần này hắn ra về tay trắng,liệu sư tôn có đuổi hắn khỏi Áng Ngọc Phong không?

"Ngươi làm sao vậy?Lời ta nói đã nghe rõ chưa?"

Do thấy Hà Sở Tiêu cứ ngồi thẩn thần,Thẩm Hi Dao không tránh khỏi bực mình.Y tiến tới,vỗ nhẹ lên vai hắn,hỏi một cách mấy kiên nhẫn

Hà Sở Tiêu hơi giật mình, nói:"Đệ tử đã nghe rõ rồi"

Nói đoạn hắn đứng phắt dậy,trong khoảnh khắc đã che hết ánh sáng của Thẩm Hi Dao ở phía đối diện.Bị một dáng hình đã cao hơn lại còn đứng gần thế này khiến Thẩm Hi Dao có vài ba phần lúng túng

Hà Sở Tiêu đúng là phát triển nhanh thật, lúc đem về chỉ mới chín tuổi,thấp chủn mà nhỏ xíu.Bây giờ năm năm trôi qua,vừa cao hơn y cả một cái đầu,vừa đẹp trai phong độ

Thẩm Hi Dao dù tâm loạn cào cào nhưng vẫn tỏ ra bình thản,vì hắn không cố tình nên không thể dùng lý do này đánh hăn được

Y lùi ra sau,quay mặt đi,hờ hững nói:"Cẩn thận hành động của mình"

Hà Sở Tiêu ban đầu rất ngượng ngùng,song thấy sư tôn không phạt mình như mọi hôm nên quay qua cười ngốc, đáp:"Sư tôn,con xin lỗi"

Thẩm Hi Dao khẽ liếc hắn,nói:"Mau vào đi,đừng để ta phải tốn thời gian vì mấy chuyện của ngươi.Nếu còn chậm trễ, cuộc thi Đạm Hội lần này chỉ cần sư tỷ của ngươi đi là được rồi"



Hà Sở Tiêu gật đầu. Dù vậy bước chân của hắn có hơi do dự,cứ nghĩ đến ánh mắt thất vọng đan xen ghét bỏ của

Thẩm Hi Dao là hắn không thể chịu được

Sư tôn từ đầu đến cuối chưa bao giờ xoa đầu hắn như Tinh Tuyết Tuyết,chưa bao giờ cười với hắn như với Tinh

Tuyết Tuyết,chưa bao giờ khen ngợi hắn lấy một lần.Hắn biết,sư tôn cũng quan tâm hắn,chẳng qua người thường dùng hành động thay vì lời nói

Có lẽ là vì hắn quá vô dụng, được làm đệ tử Áng Ngọc Phong cũng chỉ bởi Tinh Tuyết Tuyết đã cầu xin giúp hắn. Hắn phải chứng minh bản thân hơn,để sư tôn có cái nhìn khác về hắn

Nghĩ rồi hắn bước lên ,tiến vào kết giới.Thẩm Hi Dao liếc theo, miệng hơi chề.Linh Sơn dù có đưa ra thử thách nguy hiểm hay khó khăn cỡ nào cũng không thể ngăn cản được hào quang nhân vật chính.Y không cần bận tâm

Y di chuyển ra xa vài thước,đứng đó miễn cưỡng đợi Hà Sở Tiêu.Bất ngờ bên tai vang lên tiếng cười nói khúc khích trong trẻo của mấy thiếu nữ

"Ôi trời,đó là đệ tử của nhà nào mà trông tiêu soái thế kia"

"Hi hi,đồng phục nhìn hơi quen, hình như ta đã gặp qua ở đâu rồi.Lát nữa huynh ấy ra ngoài thì chúng ta sẽ bắt chuyện làm quen"

"Ngươi ham chơi quá rồi,sư tôn đã dặn sau khi lấy được thần khí thì phải về ngay"

Thiếu nữ kia cười đắc ý,nói: "Chúng ta chỉ đến bắt chuyện làm quen một chút thôi,vả lại chúng ta là đệ tử mới nhập môn,sư tôn sẽ không phạt nặng đâu"

"Hazzz, thật là.."

Nghe những lời như xem nhẹ lời dặn của sư tôn,Thẩm Hi Dao không nhịn được,buộc miệng thốt:"Các ngươi,ngay cả một chút liêm sĩ cũng không có.Môn phái nào lại chấp nhận những kẻ như vậy thế?"

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status