Ôm Sai Người ,Bảo Bối Đáng Yêu Của Tôi

Chương 9

/300


 

Đoàn Đoàn nhận được sự đồng ý của chú chó nhỏ, vuốt ve đôi tai mềm mại của nó. Chú chó thoải mái nhắm mắt, tai khẽ ve vẩy, chiếc đầu nhỏ mượt mà nũng nịu cọ vào ngón tay Đoàn Đoàn.

 

Đoàn Đoàn cẩn thận hỏi  "Có thể sờ vào chân em không?"

 

Chú chó kêu "ưm" một tiếng, đôi mắt đen láy rưng rưng ướt át, lấp lánh.

 

Đoàn Đoàn xót xa ôm chú chó nhỏ vào lòng, vỗ về nó  "Đừng sợ, không sao đâụ"

 

Joey rất bất ngờ, không ngờ người vượt qua thử thách lại là cô bé ba tuổi rưỡi. Chỉ có điều mẹ của em ấy... sao lại đứng nhìn như không liên quan gì vậy?

 

Cho dù là để đánh giá lòng dũng cảm và lòng yêu thương của con trẻ, thì vẻ mặt của cô ta cũng quá thờ ơ rồi.

 

Joey kìm nén sự tò mò, mỉm cười vỗ tay chúc mừng  "Chúc mừng em đã hoàn thành thử thách."

 

Đoàn Đoàn ngạc nhiên há hốc miệng  Thử thách? Cô đã vượt qua thử thách sao?

 

Vẻ ngây thơ của cô khiến Giang Lệ trợn mắt, thầm mắng một câu mất mặt.

 

Các phụ huynh khác đều đứng dậy.

 

"Đây là thử thách?"

 

“Ai nỡ để con mình đụng vào chú chó chứ, lỡ bị thương thì sao?”

 

“Dù là sắp xếp của chương trình, tôi cũng không muốn con mình phải chịu khổ ”

 

Giang Lệ đứng một bên bối rối, tuy rằng cô ta không coi Đoàn Đoàn như con ruột, cũng không quan tâm nó có bị thương hay không nhưng những lời nói của những người này sao lại như đang trách móc mình?

 

Hừ, thật phiền phức.

 

Joey nói  “Tôi là Trưởng ban Kế hoạch chính của chương trình tuyển chọn tài năng, cố ý mang theo chú chó nghịch ngợm nhà mình nhảy vào vũng bùn để làm nhiệm vụ đánh giá, là vì các bé và phụ huynh tham gia chương trình không chỉ cần thi khẩu ngữ, mà còn cần thi về lòng nhân ái và sự dũng cảm. Nếu các bé lên chương trình chỉ biết khóc lóc, mè nheo đòi bố mẹ, không chịu tham gia chương trình.Vậy thì chương trình này cũng không có ý nghĩa gì.”

 

Sau lời giải thích của Joey, vẫn có một số phụ huynh tỏ ra không hài lòng nhưng dần dần cũng không còn người nào lên tiếng phản đối nữa.

 

Joey cười nói với Giang Lệ  “Vậy chúng ta hãy bàn chuyện về hợp đồng nhé.”

 

Giang Lệ vội vàng đi theo, thậm chí còn không nhận ra đứa bé của mình không theo kịp, trong lòng chỉ nghĩ đến việc gặp được tiểu công chúa càng sớm càng tốt.

 

Sau khi mọi người rời đi, Đoàn Đoàn ngồi bơ vơ một góc ôm chú chó nhìn quanh, có chút bối rối.

 

Hình ảnh hai sinh linh nhỏ bị bỏ lại

 

Giống hệt như vậy...

 

 

 

Mộ Thần nhắm mắt lại, chuẩn bị lạnh lùng rời đi nhưng đột nhiên anh ấy dừng lại, quay sang nhìn cô bé đang dựa vào tường.

 

Một bóng đen phủ lên người cô bé.

 

Đoàn Đoàn mở to đôi mắt, ngây thơ ngẩng đầu lên, nhìn thấy một khuôn mặt đẹp trai.

 

Wow, anh trai này cao quá.

 

Anh trai thật đẹp trai, đẹp trai hơn cả bạn học Lâm Lâm ở lớp nữa 

 

Đoàn Đoàn ngây thơ nghĩ, nở nụ cười rạng rỡ, ngoan ngoãn chào hỏi  "Anh ơi."

 

Ngây thơ quá.

 

 


/300

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status