Tư Kim Nguyên vẫn luôn rất tự tin, vì Tư An Húc không quan tâm đến phụ nữ, bao nhiêu năm nay cũng chẳng thấy anh đưa bất cứ người phụ nữ nào đến bắt kỳ đâu, cũng chưa có lùm xùm về tình cảm nào, càng chưa từng thấy bên cạnh anh xuất hiện người phụ nữ nào thân mật một chút.
Chính vì điều này mà Tư Kim Nguyên đã che giấu việc anh phải có con để thuận lợi kế thừa tập đoàn của gia đình.
Đúng vậy, Tư Kim Nguyên luôn biết điều này, ông ta cố tình giữ bí mật, mãi đến khi chỉ còn nửa năm là tới ngày chọn người thừa kế thì ông ta mới đột ngột tung tin, cho dù lúc ấy Tư An Húc có lấy vợ sinh con thì cũng không kịp nữa rồi.
Mang thai phải 10 tháng. Thời gian nửa năm làm sao có thể sinh ra được một đứa con trai chứ.
Đây là cách đơn giản nhất nhưng lại mang lại hiệu quả cao nhất
“Tổng giám đốc yên tâm, mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa.”
Vẫn còn ba tháng nữa là tới lễ thừa kế, mọi việc đã sắp xếp xong xuôi, chỉ đợi tới lúc ấy “Cô ấy vẫn thường xuyên ra ngoài?”
Một câu nói không đầu không đuôi, Lộ Triệt Minh ở bên cạnh Tư An Húc, hầu như mọi chuyện đều thông qua Lộ Triệt Minh, Lộ Triệt Minh mới có thể hiểu được lời của Tư An Húc.
Anh gật đầu “Cô Tần cứ vài hôm lại ra ngoài, lần nào cũng đi một cách vô định, hoặc đi đến bệnh viện, có thể đang tìm kiếm gì đó quanh bệnh viện, người của chúng ta đều theo từ xa, không nghe được cô ấy nói gì, nhưng trong bệnh viện được biết con trai cô ấy dường như đã bị chồng cũ bắt đi, không rõ tung tích, chồng cũ cũng đã dọn đi nơi khác. “
Người phụ nữ này không nói lời nào, dùng cách của mình, âm thầm tìm kiếm con trai, trông dáng vẻ yếu mềm, nhưng vẫn rất kiên cường.
Tư An Húc có chút thay đổi cách nhìn về Tần Minh Nguyệt, nhưng chút thay đổi này không đủ để anh ra tay giúp đỡ.
Tư An Húc rõ ràng là không có vấn đề gì khác, ngay khi Lộ Triệt Minh chuẩn bị ra về, điện thoại đột nhiên vang lên, anh liếc nhìn số điện thoại người gọi.
“Tổng giám đốc, là cô Tần.”
Lần trước là Lộ Triệt Minh lưu số của mình cho Tần Minh Nguyệt, đây là lần đầu tiên trong hai tháng nay Tần Minh Nguyệt gọi điện cho Lộ Triết Minh.
Tư An Húc đưa mắt liếc nhìn điện thoại đang đổ chuông không ngừng của Lộ Triệt Minh, ánh mắt lóe lên một tia suy nghĩ “Nghe xem cô ấy nói gì.”
Lộ Triệt Minh nghe điện thoại và nhấn loa ngoài, đầu dây bên kia vang lên giọng nói nhẹ nhàng của Tần Minh Nguyệt “Anh Lộ, là tôi Tần Minh Nguyệt, tôi muốn trả cho trước cho anh một phần tiền, không biết là dùng tiền mặt hay thẻ ngân hàng đây? “
Lần trước, Lộ Triệt Minh chỉ để lại tên và số điện thoại cho Tần Minh Nguyệt mà không để lại số thẻ ngân hàng, có lẽ trong tiềm thức của bọn họ, người phụ nữ này không thể trả nổi 300 vạn tệ.
Mà cũng đã lâu vậy rồi, cũng bởi vì Tần Minh Nguyệt đang làm nhũ mẫu cho Tư Nhất Nặc ở nhà họ Tư, bọn họ gần như đã quên chuyện đó, nhưng không ngờ người phụ nữ này lại tự động gọi điện đến đẻ trả tiền.
Làm vú em cho Tư Nhất Nặc mỗi tháng được bao nhiêu tiền, Tư An Húc biết rõ, mới được hai tháng, cô có thể trả lại bao nhiêu?
Tư An Húc hừ một tiếng, nhưng phải thừa nhận rằng người phụ nữ này hết lần này đến lần khác kích thích sự tò mò của anh, anh gật đầu với Lộ Triệt Minh, Lộ Triệt Minh lập tức nói thời gian và địa điểm hẹn cho Tần Minh Nguyệt.
“Tổng giám đốc, anh có muốn đích thân tới đó không?”
Lộ Triệt Minh thật sự rất tò mò, ngay từ đầu anh đã cảm thấy khó hiểụ
Tuy rằng xe của Tổng giám đốc quả thực khá đắt, nhưng xe của anh ta cũng không phải chỉ có một chiếc, Tần Minh Nguyệt thoạt nhìn là biết mình không có khả năng trả lại 300 vạn tệ cho người ta, nhưng Tổng giám đốc vẫn ép cô phải ký giấy nợ 300 vạn.
Sau này, Tần Minh Nguyệt lại tình cờ trở thành nhũ mẫu của tiểu thiếu gia.
Rốt cuộc Tổng giám đốc lại muốn đích thân đến gặp Tần Minh Nguyệt?
Chẳng lẽ Tần Minh Nguyệt thật sự có thể trả lại 300 vạn này?
Chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi sao? Nếu đổi là người khác, Lộ Triệt Minh còn có thể tin được, nhưng với Tần Minh Nguyệt thì anh thật sự có chút nghỉ ngờ.
Có điều càng nghĩ càng cảm thây, cô Tần Minh Nguyệt này có điểm đặc biệt nào đó?
/300
|