Bởi vì cô cực kỳ ghét màu trắng.
Mỗi lần nằm trên ga trải giường trắng tinh, lại còn đắp thêm chiếc chăn màu trắng, trong đầu cô luôn hiện lên một cảnh tượng khiến cô đau khổ, thậm chí không thể thở được.
Đó là nỗi ám ảnh lúc cha mẹ mất khi cô còn nhỏ để lại.
Cha mẹ cùng bị tai nạn, không cứu được.
Từ trong phòng cấp cứu đẩy ra, toàn thân từ đầu đến chân đều được đắp vải trắng.
Từ đó, cô không cách nào chấp nhận được màu trắng.
Cho nên, sau khi tắm xong, thay bộ đồ ngủ màu hồng nhạt, cô bèn nằm lên ghế sô pha.
Thế nhưng suốt đêm Cố Mặc Sênh đều mơ thấy ác mộng.
Xuất hiện trong giấc mơ là người đàn ông xui xẻo cô gặp trong phòng VIP quán bar Thượng Thành, cổ bị anh ta cắn mạnh một cái, sau đó người đàn ông đó mở miệng, trong miệng toàn là máu tươi, khuôn mặt anh tuấn cộng thêm ánh mắt tà mị đó giống hệ như ma cà rồng.
Cứ như thế, suốt một đêm khuôn mặt đó xuất hiện lặp đi lặp lại, làm thế nào cũng không xua tan được.
Đến nỗi này hôm sau tỉnh lại cô đã không còn chút sức lực nào.
Sau khi thay bộ trang phục công sở màu đen, cô đem bộ quần áo dính máu kia vứt vào sọt rác.
Coi như là đã đuổi vận đen đi, hy vọng sẽ không bao giờ mơ thấy người đàn ông đó nữa.
Sau khi đến công ty, đương nhiên Cố Sênh Ca lại bị Hạ Mặc Thần châm biếm một phen.
Cô đã quá quen rồi, lựa chọn không quan tâm anh ta.
Hai ngày sau, Hạ Mặc Thần gọi cô đến văn phòng, quẳng cho cô hai bản hợp đồng.
“Chẳng phải năng lực nghiệp vụ của cô vẫn rất lợi hại sao? Cô đi ký hợp đồng với Phong Hoa Nhớ rõ Hạ Thị bảy phần Phong Hoa ba phần Bắt buộc phải ký được ”
Cố Sênh Ca nghe xong, trong lòng nghĩ sao anh không đi cướp luôn đi?
“Tổng giám đốc Hạ, thế này chẳng phải rõ ràng là đang làm khó tôi sao? Ba phần? Sếp của Phong Hoa não bị úng nước mới ký ”
Hạ Mặc Thần đắc ý vênh cằm lên, đôi mắt dài hẹp khẽ nheo lại, “Cảm thấy không ký được dự án này thì mau nhường lại chức phó tổng giám đốc đây Bởi vì còn nhiều người có tài có năng lực hơn cô ”
Coi như cô đã hiểu rõ, người đàn ông này không từ bỏ ý định đuổi cô ra khỏi Hạ Thị.
Tuy cô đã muốn bỏ đi từ lâu, nhưng nếu không phải vì không biết giải thích với ông cụ thế nào, cô cũng sẽ không ở lại nơi này để mỗi ngày phải chịu ấm ức
Nhưng nếu bị đuổi đi Thứ lỗi Cố Sênh Ca không đời nào nghe theo
“Tổng giám đốc Hạ yên tâm Tôi nhất định sẽ ký được dự án này ”
Dù có khó đến đâu cô cũng phải ký bằng được
Ngự phủ.
Cố Sênh Ca là phó tổng giám đốc của Hạ Thị, vẫn luôn là một nữ cường nhân trong giới doanh nhân.
Một số người biết rõ nội tình đều biết rằng cô là bà xã của Hạ Mặc Thần – Tổng giám đốc tập đoàn Hạ Thị.
Tuy chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa.
/299
|