Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 108 - Người đó...rất ghét con

/115


Hà Sở Tiêu sững sờ,hỏi lại:"..Người nói đưa cho người hả?"

Thẩm Hi Dao không nhiều lời,chỉ xòe bàn tay ra rồi nói ngắn gọn:"Ngươi lỡ mua rồi thì thôi vậy, nếu ta không nhận thì ngươi đeo à?"

Dáng vẻ ban nãy của Hà Sở Tiêu không phải diễn,hắn biết rõ sư tôn không thích mấy món trang sức rườm rà này,song bởi hắn thấy rất hợp với người nên mới đánh liều mua

Nhưng rồi hắn nghĩ lại,thế là quyết định không đem tặng cho y,bởi hắn biết đằng nào sư tôn cũng không nhận. Hắn chỉ không hy vọng nhiều, chỉ mua rồi đem cất

Nếu không phải khi sáng sư tôn đích thân đến tìm hắn,còn quan tâm một cách lạ thường... Hắn tưởng sư tôn đã thay đổi ít nhiều,bèn đem đôi bông tai ra tặng người

Không ngoài dự đoán, người từ chối...còn nói đồ hắn mua là vô bổ. Tuy đây không phải lần duy nhất người đối xử với hắn như vậy,song cái cảm giác của hắn vẫn hụt hẫng như lần đầu

Hắn buồn

Ai ngờ trong phút cuối người lại thay đổi,đồng ý nhận lấy món quà đó

Hắn tức thì chuyển từ ngạc nhiên sang hạnh phúc,không nhiều lời liền đặt đôi bông tai đó vào tay Thẩm Hi Dao:

"Sư tôn,người thích ạ?"

Thẩm Hi Dao không đáp,chỉ lặng lẽ ngắm đôi bông tai kia.Thành thật mà nói,y không thích đeo mấy món trang sức này,cơ mà bởi y không muốn chứng kiến vẻ mặt thất vọng của hắn nên đành miễn cưỡng nhận lấy

Hà Sở Tiêu thấy sư tôn nhận thì vui vẻ hẳn ra, mặc dù y không trả lời câu hỏi ban nãy của hắn,nhưng như vậy đã đủ lắm rồi

"Sư tôn,con hơi đói bụng,chúng ta đến Các Tư Đường ăn được không ạ? Con muốn kể cho người nghe những điều thú vị con đã trải nghiệm được"

Thẩm Hi Dao cụp mắt,lưỡng lự không biết nên từ chối hay đồng ý.Nếu đồng ý thì hình tượng từ trước đến nay đều cứ thế tiêu tan,còn nếu từ chối...y không nỡ

"U”

Chỉ là đi ăn chung với hắn thôi mà,y phải tranh thủ khoảng thời gian này để đối xử với hắn dịu dàng hết mức có thế.Bởi không bao lâu nữa thì tình tiết quan trọng sẽ ập đến, khi đó thì muốn nói chuyện cũng không được



Thẩm Hi Dao khẽ cất đôi bông tai vào áo,sau đó đi theo sau Hà Sở Tiêu

Các Tư Đường hôm nay vô cùng yên áng, chỉ có hai sư đồ bọn họ,nhờ thế mà không lo rơi vào tầm ngắm của mấy đệ tử lắm chuyện

Hà Sở Tiêu lâu ngày đi xa,nay trở về nhà rồi nên ăn trông rất ngon lành. Hắn vừa ăn vừa nói:"Sư tôn,đồ ăn ở Các Tư Đường đúng là ngon nhất,con ở dưới núi ăn món nào cũng không thấy ngon"

Thẩm Hi Dao:"Ừm"

Động tác Hà Sở Tiêu bất chợt trở nên chậm rãi, hắn cười cười, nói:"Sư tôn,trong suốt bốn năm này...con đã tự rèn luyện rất nhiều, mọi nỗ lực của con chỉ vì muốn thực hiện lời hứa năm xưa"

Thẩm Hi Dao nghiên đầu,hỏi:"Lời hứa nào?"

Hà Sở Tiêu đáp:"Con đã từng hứa sẽ bảo vệ người"

Thẩm Hi Dao thoáng giật mình,không ngờ đã lâu rồi mà Hà Sở Tiêu vẫn còn nhớ.Song y chỉ nghĩ hắn quan tâm y với tư cách là đồ đệ quan tâm sư tôn

Hơn nữa Thẩm Hi Dao không cần hắn bảo vệ y làm gì,hắn cứ để dành câu đó dành cho người hắn yêu, bèn nói:

"Nếu ngươi đã thích cô nương nào dưới núi thì cô nương đó mới xứng để người bảo vệ.Ta già rồi,không cần ngươi bảo vệ nữa"

Hà Sở Tiêu nhìn y,hàng loạt câu hỏi liên tục hiện lên

Già sao?Sư tôn nói mình già?

Người đúng là gần bốn mươi tuổi,nhưng người không già đi chút nào.Thà nói sư tôn là thiếu nữ tuổi hai mươi thì hắn mới tin ấy

Quả đúng là có một số người nói sư tôn của hắn đã già,và chính sư tôn cũng nói mình già...Nhưng trong mắt hắn,sư tôn là người đẹp nhất

Hà Sở Tiêu không đáp,chỉ cười chừ tiếp tục gắp miếng thịt trong bát. Sau một lúc, hắn chuyển chủ đề:"Sư tôn,mấy ngày gần đây con nhận ra hình như có kẻ theo dõi mình,hai kẻ ở thanh lâu chẳng hạn"



Thẩm Hi Dao nhướng mày:"Ta biết. Kẻ nào đến cũng là người ma tộc sao?"

Hà Sở Tiêu gật đầu:"Vâng,tất cả đều là người ma tộc"

Ngay từ ban đầu Thẩm Hi Dao đã từng suy đoán đó là người của Thiên Minh Quân gửi đến. Cả nhân tộc lẫn ma tộc đều biết ma vương luôn tìm kiếm đứa con trai thất lạc của mình

Nhưng đến khi Loan Quỷ Ám Tình xuất hiện thì y biết tất cả suy đoán của bản thân đã sai.Loan Quỷ Ám Tình theo lời đồn đại là thân cận bên cạnh Thiên Minh Quân,có thể ả giúp chủ nhân tìm lại con?

Thẩm Hi Dao không tin ả đến vì chuyện này

Còn mấy lời như thể cả y và ả đã từng quen biết trước đó

Loan Quỷ Ám Tình chắc chắn đến vì mục đích khác

Thẩm Hi Dao nói:"Về chuyện này ta sẽ điều tra thêm"

Lưỡng lự chút,y hỏi:"Ngươi đã thích cô nương nào vậy?"

Hà Sở Tiêu như có tật giật mình,suýt nữa thì phun hết cơm ra ngoài.Hắn vuốt ngực, khàn khàn hỏi:"Sao tự nhiên người lại hỏi chuyện này vậy?"

Thẩm Hi Dao nói:"Ta hỏi để biết thôi,còn nếu ngươi không thoải mái thì không cần trả lời đâu"

Hà Sở Tiêu cúi mặt, chọc chọc đôi đũa vào bát cơm,giọng nói có phần ấp úng: "Con...con chưa nói chuyện này cho người đó nghe,con chưa dám bày tỏ với người đó"

Thẩm Hi Dao không biểu hiện quá nhiều cảm xúc ra ngoài, nói:"Sao không mau bày tỏ đi?Ngươi đủ lông đủ cánh rồi, Áng Ngọc Phong không thể giữ chân ngươi cả đời,để quá muộn thì hối hận cũng kịp"

Lời nói lỡ thốt ra rồi Thẩm Hi Dao mới phát hiện mình đường đột quá.Y có bao giờ can thiệp quá nhiều vào chuyện riêng của hắn đâu,vậy bây giờ hình tượng tán biến hết rồi

Nhưng y thật sự muốn biết, là người nào ngoài Cầm Đình An đủ sức khiến Hà Sở Tiêu mê đắm?

Hai mắt Hà Sở Tiêu mở tròn,nhưng ngay sau đó hắn liền cười khổ: "Người đó...con...không đời nào đồng ý con đâu.Người đó...rất ghét con"

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status