Mộ Khuynh Tâm lấy thân thể của bản thân che chắn cho Cầm Đình An. Ai cũng biết sức mạnh của Thiên Minh
Quân ghê gớm thế nào,vậy nên khi gã chịu một đòn từ tên ma vương kia thì không chịu nỗi mà ngã nhào về phía trước
Mộ Khuynh Tâm tựa vào người Cầm Đình An,cả cơ thể mất hết sức lực, máu cứ từ miệng ho ra hết lần này đến lần khác,từ sau lưng cũng đã thấm đẫm máu
Một thân bạch y chưa bao giờ dính một chút bụi của gã cứ thế mất hết chỉ trong một khoảng khắc
Cầm Đình An nhìn cảnh tàn tạ của Mộ Khuynh mà suýt bật khóc tới nơi.Cái người mà hắn muốn né xa nhất, chỉ mong đừng gặp mặt luôn thì tốt..nhưng cuối cùng vì bảo vệ hắn mà không màng đến tính mạng
"Sư tôn...sư tôn...người đâu cần phải làm vậy đâu...người đáp lại đi,đừng im lặng thế mà...". Cầm Đình An run rẩy ôm Mộ Khuynh Tâm, liên tục truyền linh lực vào người gã dầu biết càng làm chỉ càng hao tâm tốn sức
Sau một lúc mà Mộ Khuynh Tâm vẫn không có phản ứng gì,Cầm Đình An cuối cùng không kiềm chế được mà bật khóc
"Sư tôn...người tỉnh lại đi...con hứa sẽ không phạm quy nữa,sẽ dẹp bỏ ý định trốn khỏi Mạn Đàm Tông, cũng sẽ chăm chỉ rèn luyện kiếm pháp...chỉ cần người tỉnh lại,người muốn gì con cũng tuyệt đối sẽ không làm trái..."
Hơi thở Mộ Khuynh Tâm vẫn còn đó,chẳng qua yếu đến mức khó tin.Song dường như ý thức vẫn chưa biến mất hoàn toàn,Cầm Đình An vừa dứt câu thì bàn tay gã liền giật giật cử động
Cầm Đình An nhận ra điều này,dĩ nhiên vui mừng khôn xiết,nhanh chóng nắm lấy bàn tay kia của Mộ Khuynh
Tâm,áp sát lên mặt
Gương mặt hắn dù lấm lem nước mắt,nhưng miệng đã cười tươi:"Người nghe con nói đúng không? Bằng mọi cách con cũng nhất định cứu người mà..."
Hắn đứng lên,định vác Mộ Khuynh Tâm đi,nhưng đột nhiên một bóng người che khuất ánh sáng của hắn.Cầm
Đình An hơi khựng người, khẽ nhìn lên
Thiên Minh Quân nhìn hai sư đồ bọn họ,đôi lông mày vô cùng không hài lòng
"Cảm động quá.Sư tôn ngươi chắc không sống được lâu đâu, nếu ranh con ngươi thương người quá thì ta cho cả hai cùng đoàn tụ dưới suối vàng"
Khác với sự nhút nhát vẫn nãy,Cầm Đình An lần này không né tránh nữa,đứng đối diện với Thiên Minh Quân
"Ngươi thấy ngứa mắt khi sư tôn bảo vệ ta sao?Đó là bởi ngươi đã mất đi người ngươi yêu,nhưng đâu có nghĩa ngươi được phép đem nỗi đau đó lên người khác!"
"Thiên Minh Quân,ngươi là ma vương thì sao?Ngươi có quyền gì?!Lê Tịch Tô trên trời sẽ cảm thấy thế nào khi ngươi vẫn giết người vô tội?! Lời thể của ngươi năm đó với nàng cuối cùng chỉ là gió thoảng mây bay đúng không?"
Thiên Minh Quân nghe xong cái tên vừa được Cầm Đình An nói ra thì hơi ngẩn người
Gã bắt đầu rơi vào trầm tư
Gã nhớ lại, năm đó gã phá luật của kẻ đánh bại mình năm xưa,lén đến ma tộc tìm thú vui.Vô tình trông thấy một nữ đệ tử mặc đồng phục Thánh Tông Đường
Đó là lần đầu gã và nàng gặp nhau...nhưng gã đã ngay lập tức không thể quên được hình bóng của nàng
Lê Tịch Tô hoàn toàn không biết gã đã sống ngàn năm,càng không biết gã là ma vương nổi danh tàn bạo, nàng chỉ biết trước mặt nàng là chàng trai luôn làm nàng cười
Cho đến khi hai người vượt qua giới hạn,đứa con trai mà nàng sinh ra ấy vậy có ấn kí ma tộc trên trán,bấy giờ nàng mới biết thân phận thật sự của chàng trai đó
Nàng không giận vì gã cố tình giấu giếm,nhưng nàng bắt gã phải thề.Thề rằng câu chuyện của một ngàn năm trước sẽ vĩnh viễn không xảy ra thêm lần nữa
Nàng bắt hắn thể rằng không được giết người vô tội, hai bên nhân giới và ma giới phải sống hòa thuận hơn
Gã làm theo,hai người đã từng cùng nhau thể hẹn
Nhưng bởi mối quan hệ của gã với Lê Tịch Tô trước nay vẫn luôn là bí mật, mà gã muốn đường đường chính chính bên nàng thay vì lén la lén lút như vậy
Nhưng cũng bởi gã đã rời khỏi ma tộc quá lâu, khế ước được kích hoạt,gã ngay sau đó bị kéo về ma tộc. Khi hắn vừa đi thì nghe tin Thánh Tông Đường đã bị diệt sạch chỉ trong một đêm
Gã không dám tin vào tai mình,song gã không thể bước chân ra khỏi ma tộc thêm nửa bước
Gã bất lực, chỉ đành phái người đến Thánh Tông Đường tìm kiếm tin tức của nàng
Nhưng nói xem,gã tìm được gì?
Là cái xác khô cứng của người gã yêu,đứa con trai cũng biến mất tăm
Một lần gã lén khỏi ma tộc, là lần đầu cũng như lần cuối gã gặp nàng
Một ngàn năm trước,gã đúng là ngông cuồng tự cao,đến với ý định diệt sạch nhân tộc,nhưng do có người tên
Tàng Sư Nhân xuất hiện,dễ dàng đánh bại gã
Thiên Minh Quân gã bị người tên Tàng Sư Nhân kia ép kí khế ước, không được đến nhân giới, bị giam cầm tại ma giới trong vòng một ngàn năm
Sức mạnh của Tàng Sư Nhân hơn gấp bội lần gã,chỉ một cái vung tay đã tạo ra lớp kết giới, thật sự giam cầm gã tại ma giới
Gã tự hỏi,nếu năm đó gã không tự cao, không bị giam cầm thì liệu sẽ kịp đến cứu Lê Tịch Tô không?
Không giết người vô tội sao?Vậy nàng đã làm những gì mà phải chịu cái chết thê thảm như vậy?
Nàng vô tội mà?
Tại sao gã không được giết người vô tội trong khi Lê Tịch Tô nàng ấy không làm gì cũng bị người ta tùy ý đoạt mạng?
Thẩm Hi Dao..Thẩm Hi Dao
Cái kẻ nhân danh chính đạo nhưng lại dùng cả trăm mạng người ở Thánh Tông Đường để thị uy với thiên hạ
Chính đạo mà mọi người nói thật ra là đạp lên nỗi đau của người khác để đứng trên vinh quang
Gã hận nhân tộc
Hận Thẩm Hi Dao
Gã đợi một ngày lớp kết giới đó yếu đi rồi đến diệt sạch nhân giới
Làm gì có chuyện người gã yêu chết thảm mà cái kẻ tên Đệ Nhất Tông Sư kia vẫn còn người đời ca tụng,sống trong sự thương yêu của đồng môn
Thẩm Hi Dao...Thẩm Hi Dao!!
Gã quyết giết kẻ này, để kẻ này đền mạng cho Lê Tịch Tô của gã
Quân ghê gớm thế nào,vậy nên khi gã chịu một đòn từ tên ma vương kia thì không chịu nỗi mà ngã nhào về phía trước
Mộ Khuynh Tâm tựa vào người Cầm Đình An,cả cơ thể mất hết sức lực, máu cứ từ miệng ho ra hết lần này đến lần khác,từ sau lưng cũng đã thấm đẫm máu
Một thân bạch y chưa bao giờ dính một chút bụi của gã cứ thế mất hết chỉ trong một khoảng khắc
Cầm Đình An nhìn cảnh tàn tạ của Mộ Khuynh mà suýt bật khóc tới nơi.Cái người mà hắn muốn né xa nhất, chỉ mong đừng gặp mặt luôn thì tốt..nhưng cuối cùng vì bảo vệ hắn mà không màng đến tính mạng
"Sư tôn...sư tôn...người đâu cần phải làm vậy đâu...người đáp lại đi,đừng im lặng thế mà...". Cầm Đình An run rẩy ôm Mộ Khuynh Tâm, liên tục truyền linh lực vào người gã dầu biết càng làm chỉ càng hao tâm tốn sức
Sau một lúc mà Mộ Khuynh Tâm vẫn không có phản ứng gì,Cầm Đình An cuối cùng không kiềm chế được mà bật khóc
"Sư tôn...người tỉnh lại đi...con hứa sẽ không phạm quy nữa,sẽ dẹp bỏ ý định trốn khỏi Mạn Đàm Tông, cũng sẽ chăm chỉ rèn luyện kiếm pháp...chỉ cần người tỉnh lại,người muốn gì con cũng tuyệt đối sẽ không làm trái..."
Hơi thở Mộ Khuynh Tâm vẫn còn đó,chẳng qua yếu đến mức khó tin.Song dường như ý thức vẫn chưa biến mất hoàn toàn,Cầm Đình An vừa dứt câu thì bàn tay gã liền giật giật cử động
Cầm Đình An nhận ra điều này,dĩ nhiên vui mừng khôn xiết,nhanh chóng nắm lấy bàn tay kia của Mộ Khuynh
Tâm,áp sát lên mặt
Gương mặt hắn dù lấm lem nước mắt,nhưng miệng đã cười tươi:"Người nghe con nói đúng không? Bằng mọi cách con cũng nhất định cứu người mà..."
Hắn đứng lên,định vác Mộ Khuynh Tâm đi,nhưng đột nhiên một bóng người che khuất ánh sáng của hắn.Cầm
Đình An hơi khựng người, khẽ nhìn lên
Thiên Minh Quân nhìn hai sư đồ bọn họ,đôi lông mày vô cùng không hài lòng
"Cảm động quá.Sư tôn ngươi chắc không sống được lâu đâu, nếu ranh con ngươi thương người quá thì ta cho cả hai cùng đoàn tụ dưới suối vàng"
Khác với sự nhút nhát vẫn nãy,Cầm Đình An lần này không né tránh nữa,đứng đối diện với Thiên Minh Quân
"Ngươi thấy ngứa mắt khi sư tôn bảo vệ ta sao?Đó là bởi ngươi đã mất đi người ngươi yêu,nhưng đâu có nghĩa ngươi được phép đem nỗi đau đó lên người khác!"
"Thiên Minh Quân,ngươi là ma vương thì sao?Ngươi có quyền gì?!Lê Tịch Tô trên trời sẽ cảm thấy thế nào khi ngươi vẫn giết người vô tội?! Lời thể của ngươi năm đó với nàng cuối cùng chỉ là gió thoảng mây bay đúng không?"
Thiên Minh Quân nghe xong cái tên vừa được Cầm Đình An nói ra thì hơi ngẩn người
Gã bắt đầu rơi vào trầm tư
Gã nhớ lại, năm đó gã phá luật của kẻ đánh bại mình năm xưa,lén đến ma tộc tìm thú vui.Vô tình trông thấy một nữ đệ tử mặc đồng phục Thánh Tông Đường
Đó là lần đầu gã và nàng gặp nhau...nhưng gã đã ngay lập tức không thể quên được hình bóng của nàng
Lê Tịch Tô hoàn toàn không biết gã đã sống ngàn năm,càng không biết gã là ma vương nổi danh tàn bạo, nàng chỉ biết trước mặt nàng là chàng trai luôn làm nàng cười
Cho đến khi hai người vượt qua giới hạn,đứa con trai mà nàng sinh ra ấy vậy có ấn kí ma tộc trên trán,bấy giờ nàng mới biết thân phận thật sự của chàng trai đó
Nàng không giận vì gã cố tình giấu giếm,nhưng nàng bắt gã phải thề.Thề rằng câu chuyện của một ngàn năm trước sẽ vĩnh viễn không xảy ra thêm lần nữa
Nàng bắt hắn thể rằng không được giết người vô tội, hai bên nhân giới và ma giới phải sống hòa thuận hơn
Gã làm theo,hai người đã từng cùng nhau thể hẹn
Nhưng bởi mối quan hệ của gã với Lê Tịch Tô trước nay vẫn luôn là bí mật, mà gã muốn đường đường chính chính bên nàng thay vì lén la lén lút như vậy
Nhưng cũng bởi gã đã rời khỏi ma tộc quá lâu, khế ước được kích hoạt,gã ngay sau đó bị kéo về ma tộc. Khi hắn vừa đi thì nghe tin Thánh Tông Đường đã bị diệt sạch chỉ trong một đêm
Gã không dám tin vào tai mình,song gã không thể bước chân ra khỏi ma tộc thêm nửa bước
Gã bất lực, chỉ đành phái người đến Thánh Tông Đường tìm kiếm tin tức của nàng
Nhưng nói xem,gã tìm được gì?
Là cái xác khô cứng của người gã yêu,đứa con trai cũng biến mất tăm
Một lần gã lén khỏi ma tộc, là lần đầu cũng như lần cuối gã gặp nàng
Một ngàn năm trước,gã đúng là ngông cuồng tự cao,đến với ý định diệt sạch nhân tộc,nhưng do có người tên
Tàng Sư Nhân xuất hiện,dễ dàng đánh bại gã
Thiên Minh Quân gã bị người tên Tàng Sư Nhân kia ép kí khế ước, không được đến nhân giới, bị giam cầm tại ma giới trong vòng một ngàn năm
Sức mạnh của Tàng Sư Nhân hơn gấp bội lần gã,chỉ một cái vung tay đã tạo ra lớp kết giới, thật sự giam cầm gã tại ma giới
Gã tự hỏi,nếu năm đó gã không tự cao, không bị giam cầm thì liệu sẽ kịp đến cứu Lê Tịch Tô không?
Không giết người vô tội sao?Vậy nàng đã làm những gì mà phải chịu cái chết thê thảm như vậy?
Nàng vô tội mà?
Tại sao gã không được giết người vô tội trong khi Lê Tịch Tô nàng ấy không làm gì cũng bị người ta tùy ý đoạt mạng?
Thẩm Hi Dao..Thẩm Hi Dao
Cái kẻ nhân danh chính đạo nhưng lại dùng cả trăm mạng người ở Thánh Tông Đường để thị uy với thiên hạ
Chính đạo mà mọi người nói thật ra là đạp lên nỗi đau của người khác để đứng trên vinh quang
Gã hận nhân tộc
Hận Thẩm Hi Dao
Gã đợi một ngày lớp kết giới đó yếu đi rồi đến diệt sạch nhân giới
Làm gì có chuyện người gã yêu chết thảm mà cái kẻ tên Đệ Nhất Tông Sư kia vẫn còn người đời ca tụng,sống trong sự thương yêu của đồng môn
Thẩm Hi Dao...Thẩm Hi Dao!!
Gã quyết giết kẻ này, để kẻ này đền mạng cho Lê Tịch Tô của gã
/115
|