Thời hạn một ngàn năm đã hết,Thiên Minh Quân chỉ đợi đến ngày này để đến nhân tộc..biến viễn cảnh xác người nằm ngổn ngang,con người trước khi chết phải chịu lấy nỗi đau khổ khi mất đi người thân
Thiên Minh Quân chờ ngày này đã lâu,chỉ cần Tàng Sư Nhân không còn thì không ai đủ sức ngăn cản gã
Gã không khỏi cười chế giễu Tàng Sư Nhân
Cái tên đó nếu thừa sức phong ấn gã thì sao không phong vĩnh viễn gã đi?
Chỉ một ngàn năm thôi,gã vẫn có thể đợi,rồi cũng có một ngày gã quay lại,thực hiện việc mà ngàn năm trước còn đang dang dở
"Không giết người vô tội?Đó là khi nàng ấy còn sống,nhưng khi nàng ấy không còn thì cái câu đó của ngươi không có tác dụng đâu"
Thiên Minh Quân chuyển sang tức giận, vươn tay bóp cổ Cầm Đình An. Lực siết của ma vương mạnh nhất hai giới quả nhiên không đùa được,chưa gì hết mà gương mặt của Cầm Đình An đã trở nên tím tái rất khó coi
Cầm Đình An đã đọc tiểu thuyết,biết rõ mối quan hệ giữa Lê Tịch Tô và Thiên Minh Quân,thế nên mới lợi dụng chuyện này để thức tỉnh gã.Nhưng không ngờ rằng chiêu này bị phản tác dụng ,không những không giúp được gì mà còn chọc tức Thiên Minh Quân
Cầm Đình An vùng vẫy,dường như sắp không chịu nỗi được nữa,đột nhiên có một giọng nói cực kỳ dõng dạc vang lên giữa đám đông
"Dừng lại đi!Như thế đủ rồi!"
Thiên Minh Quân không tin được rằng có người sẽ nói chuyện với mình bằng thái độ đó, lập tức quăng Cầm Đình An đi rồi quay sang tìm chủ nhân của giọng nói
Cầm Đình An bị quăng đi không chút thương tình nên cánh tay không chịu được mà gãy,song hắn chỉ biết cắn răng nhịn đau,không thế kêu la bây giờ được
Hắn chạy lại chỗ Mộ Khuynh Tâm,dùng mọi cách với mong muốn gã đáp lại mình,dù chỉ là một câu thôi cũng được
Chưa bao giờ Cầm Đình An hắn cảm thấy đau lòng như vậy.Cái lão già Mộ Khuynh Tâm mà hắn luôn muốn làm phản, nay lại vì cứu hắn mà sống chết không rõ
Nếu thật sự Mộ Khuynh Tâm có chết thì hắn sẽ thấy hối hận đến suốt đời
Bên kia Thiên Minh Quân nhìn về nơi giọng nói phát ra,thoáng chốc có hơi sững sờ.Hà Sở Tiêu với hào quang nam chính thì đương nhiên không biết sợ là gì,dũng cảm một mình cầm kiếm đứng lên
Hà Sở Tiêu không cần biết người trước mặt mình là ai,chỉ biết gã ta liên tục ý mạnh hiếp yếu,mà bản thân Hà Sở
Tiêu không cho phép chuyện này xảy ra
Thiên Minh Quân nhìn thiếu cầm kiếm đang đứng trước mặt kia,bỗng chốc rơi vào trầm ngâm
Sao lại giống thế chứ?
Như hai giọt nước...
Tên thiếu niên không biết sợ trời sợ đất này cực kỳ giống với Lê Tịch Tô của gã
Nhưng khi chuyển ánh mắt xuống dưới,nhận ra đồng phục của Áng Ngọc Phong thì ngay lập tức không vui.Gã sao mà quên được kẻ đã giết Lê Tịch Tô là ai
Là kẻ được nhân danh chính nghĩa để hoàn thành mục đích độc ác của mình
Sau lần thảm sát tại Thánh Tông Đường năm đó, Thiên Minh Quân biết được Thẩm Hi Dao không những không bị trách tội mà còn được đẩy nhanh danh tiếng
Từ khi bị Tàng Sư Nhân nhốt ở ma tộc,gã thật sự đã có một bài học,gã có ý định sẽ từ buông tha cho nhân giới,không đụng gì vào con người nữa
Nhưng cái chết của Lê Tịch Tô khiến gã biết rằng ý định của mình quá hồ đồ rồi.Gã có thể tha cho nhân tộc,nhưng nhân tộc không ai tha cho người mà gã yêu thương
Thẩm Hi Dao không quen Lê Tịch Tô,giữa Ngũ Điệp Sơn và Thánh Tông Đường cũng ít qua lại,vậy Thẩm Hi Dao tàn sát Thánh Tông Đường với mục đích gì?Hơn nữa còn khiến cho Lê Tịch Tô của gã chết thảm nhất?
Dĩ nhiên là không có lý do gì cả
Vậy gã cũng chẳng có lý do gì tha cho nhân tộc
"Là đệ tử dưới trướng Đệ Nhất Tông Sư,đúng là không biết trời cao đất dày,y hệt sư tôn của ngươi!"
Thiên Minh Quân bước lên,khí phách hiên ngang tỏa ra tức khắc lấn át sự dũng cảm ban nãy của Hà Sở Tiêu.Dù lời nói của gã chứa đầy sự phẫn nộ,nhưng gã cứ chần chừ không dám xuống tay với Hà Sở Tiêu
Đệ tử Áng Ngọc Phong đứng trước mặt gã..ấy vậy mà khiến gã lầm tưởng đó là Lê Tịch Tô...
Lầm tưởng về mười mấy năm trước...nàng đối diện với gã,nở nụ cười thuần khiết...
Mười mấy năm...đã mười sáu năm kể từ khi Lê Tịch Tô chết,vây mà gã cứ ngỡ đã vô tận rồi.Mười sáu năm sau gã được gặp nàng...chỉ là dưới thân phận khác
Thiên Minh Quân dùng một chưởng nhẹ vào người Hà Sở Tiêu, dù vậy thì so với Hà Sở Tiêu thì đây đã quá mạnh rồi.Hắn ngã về sau,đột nhiên ôm đầu đau đớn
"Nhải ranh,bổn vương tha cho ngươi một mạng,tốt nhất là ngươi đừng xen vào ân oán giữa ta và sư tôn ngươi"
Thẩm Hi Dao nhìn Hà Sở Tiêu bị đánh từ xa mà không giúp được gì,trong lòng cũng tràn đầy lo lắng bất an khi
Thiên Minh Quân cứ tiếp tục đi về phía mình
Đáng lẽ trong nguyên tác, lúc Cầm Đình An chuẩn bị ăn hành từ Thiên Minh Quân thì Hà Sở Tiêu đã đứng ra ngăn cản rồi
Bây giờ Hà Sở Tiêu không đứng bên cạnh Cầm Đình An y có thể hiểu,nhưng sao tình tiết chỉ dành riêng cho hai nhân vật chính thì tự nhiên chuyển sang y vậy?Hơn nữa nhìn Thiên Minh Quân rõ ràng không có điềm lành gì
"Thẩm Hi Dao,ngươi diễn tốt lắm,mọi chuyện ngươi gây ra mà cứ tỏ ra bản thân vô tội.Hay cho câu 'Tử Linh đoạt mạng' của ngươi"
"Ngươi nói xem,ta lần nữa đến nhân tộc là vì điều gì?"
Đoạn kí ức trong mộng cảnh vẫn chưa phai,đương nhiên y biết Thiên Minh Quân nói về chuyện gì,càng biết ẩn ý trong lời nói của gã
Thẩm Hi Dao thảm sát Thánh Tông Đường,giết chết người ma vương yêu.Gã đến đây để báo thù
Ê đừng giỡn nha?Lỡ y chưa hoàn thành nhiệm vụ mà đã bị Thiên Minh Quân bẻ đầu thì sao?
Thiên Minh Quân cau mày,nói:"Bổn vương đến đây, là vì ngươi!
Thiên Minh Quân chờ ngày này đã lâu,chỉ cần Tàng Sư Nhân không còn thì không ai đủ sức ngăn cản gã
Gã không khỏi cười chế giễu Tàng Sư Nhân
Cái tên đó nếu thừa sức phong ấn gã thì sao không phong vĩnh viễn gã đi?
Chỉ một ngàn năm thôi,gã vẫn có thể đợi,rồi cũng có một ngày gã quay lại,thực hiện việc mà ngàn năm trước còn đang dang dở
"Không giết người vô tội?Đó là khi nàng ấy còn sống,nhưng khi nàng ấy không còn thì cái câu đó của ngươi không có tác dụng đâu"
Thiên Minh Quân chuyển sang tức giận, vươn tay bóp cổ Cầm Đình An. Lực siết của ma vương mạnh nhất hai giới quả nhiên không đùa được,chưa gì hết mà gương mặt của Cầm Đình An đã trở nên tím tái rất khó coi
Cầm Đình An đã đọc tiểu thuyết,biết rõ mối quan hệ giữa Lê Tịch Tô và Thiên Minh Quân,thế nên mới lợi dụng chuyện này để thức tỉnh gã.Nhưng không ngờ rằng chiêu này bị phản tác dụng ,không những không giúp được gì mà còn chọc tức Thiên Minh Quân
Cầm Đình An vùng vẫy,dường như sắp không chịu nỗi được nữa,đột nhiên có một giọng nói cực kỳ dõng dạc vang lên giữa đám đông
"Dừng lại đi!Như thế đủ rồi!"
Thiên Minh Quân không tin được rằng có người sẽ nói chuyện với mình bằng thái độ đó, lập tức quăng Cầm Đình An đi rồi quay sang tìm chủ nhân của giọng nói
Cầm Đình An bị quăng đi không chút thương tình nên cánh tay không chịu được mà gãy,song hắn chỉ biết cắn răng nhịn đau,không thế kêu la bây giờ được
Hắn chạy lại chỗ Mộ Khuynh Tâm,dùng mọi cách với mong muốn gã đáp lại mình,dù chỉ là một câu thôi cũng được
Chưa bao giờ Cầm Đình An hắn cảm thấy đau lòng như vậy.Cái lão già Mộ Khuynh Tâm mà hắn luôn muốn làm phản, nay lại vì cứu hắn mà sống chết không rõ
Nếu thật sự Mộ Khuynh Tâm có chết thì hắn sẽ thấy hối hận đến suốt đời
Bên kia Thiên Minh Quân nhìn về nơi giọng nói phát ra,thoáng chốc có hơi sững sờ.Hà Sở Tiêu với hào quang nam chính thì đương nhiên không biết sợ là gì,dũng cảm một mình cầm kiếm đứng lên
Hà Sở Tiêu không cần biết người trước mặt mình là ai,chỉ biết gã ta liên tục ý mạnh hiếp yếu,mà bản thân Hà Sở
Tiêu không cho phép chuyện này xảy ra
Thiên Minh Quân nhìn thiếu cầm kiếm đang đứng trước mặt kia,bỗng chốc rơi vào trầm ngâm
Sao lại giống thế chứ?
Như hai giọt nước...
Tên thiếu niên không biết sợ trời sợ đất này cực kỳ giống với Lê Tịch Tô của gã
Nhưng khi chuyển ánh mắt xuống dưới,nhận ra đồng phục của Áng Ngọc Phong thì ngay lập tức không vui.Gã sao mà quên được kẻ đã giết Lê Tịch Tô là ai
Là kẻ được nhân danh chính nghĩa để hoàn thành mục đích độc ác của mình
Sau lần thảm sát tại Thánh Tông Đường năm đó, Thiên Minh Quân biết được Thẩm Hi Dao không những không bị trách tội mà còn được đẩy nhanh danh tiếng
Từ khi bị Tàng Sư Nhân nhốt ở ma tộc,gã thật sự đã có một bài học,gã có ý định sẽ từ buông tha cho nhân giới,không đụng gì vào con người nữa
Nhưng cái chết của Lê Tịch Tô khiến gã biết rằng ý định của mình quá hồ đồ rồi.Gã có thể tha cho nhân tộc,nhưng nhân tộc không ai tha cho người mà gã yêu thương
Thẩm Hi Dao không quen Lê Tịch Tô,giữa Ngũ Điệp Sơn và Thánh Tông Đường cũng ít qua lại,vậy Thẩm Hi Dao tàn sát Thánh Tông Đường với mục đích gì?Hơn nữa còn khiến cho Lê Tịch Tô của gã chết thảm nhất?
Dĩ nhiên là không có lý do gì cả
Vậy gã cũng chẳng có lý do gì tha cho nhân tộc
"Là đệ tử dưới trướng Đệ Nhất Tông Sư,đúng là không biết trời cao đất dày,y hệt sư tôn của ngươi!"
Thiên Minh Quân bước lên,khí phách hiên ngang tỏa ra tức khắc lấn át sự dũng cảm ban nãy của Hà Sở Tiêu.Dù lời nói của gã chứa đầy sự phẫn nộ,nhưng gã cứ chần chừ không dám xuống tay với Hà Sở Tiêu
Đệ tử Áng Ngọc Phong đứng trước mặt gã..ấy vậy mà khiến gã lầm tưởng đó là Lê Tịch Tô...
Lầm tưởng về mười mấy năm trước...nàng đối diện với gã,nở nụ cười thuần khiết...
Mười mấy năm...đã mười sáu năm kể từ khi Lê Tịch Tô chết,vây mà gã cứ ngỡ đã vô tận rồi.Mười sáu năm sau gã được gặp nàng...chỉ là dưới thân phận khác
Thiên Minh Quân dùng một chưởng nhẹ vào người Hà Sở Tiêu, dù vậy thì so với Hà Sở Tiêu thì đây đã quá mạnh rồi.Hắn ngã về sau,đột nhiên ôm đầu đau đớn
"Nhải ranh,bổn vương tha cho ngươi một mạng,tốt nhất là ngươi đừng xen vào ân oán giữa ta và sư tôn ngươi"
Thẩm Hi Dao nhìn Hà Sở Tiêu bị đánh từ xa mà không giúp được gì,trong lòng cũng tràn đầy lo lắng bất an khi
Thiên Minh Quân cứ tiếp tục đi về phía mình
Đáng lẽ trong nguyên tác, lúc Cầm Đình An chuẩn bị ăn hành từ Thiên Minh Quân thì Hà Sở Tiêu đã đứng ra ngăn cản rồi
Bây giờ Hà Sở Tiêu không đứng bên cạnh Cầm Đình An y có thể hiểu,nhưng sao tình tiết chỉ dành riêng cho hai nhân vật chính thì tự nhiên chuyển sang y vậy?Hơn nữa nhìn Thiên Minh Quân rõ ràng không có điềm lành gì
"Thẩm Hi Dao,ngươi diễn tốt lắm,mọi chuyện ngươi gây ra mà cứ tỏ ra bản thân vô tội.Hay cho câu 'Tử Linh đoạt mạng' của ngươi"
"Ngươi nói xem,ta lần nữa đến nhân tộc là vì điều gì?"
Đoạn kí ức trong mộng cảnh vẫn chưa phai,đương nhiên y biết Thiên Minh Quân nói về chuyện gì,càng biết ẩn ý trong lời nói của gã
Thẩm Hi Dao thảm sát Thánh Tông Đường,giết chết người ma vương yêu.Gã đến đây để báo thù
Ê đừng giỡn nha?Lỡ y chưa hoàn thành nhiệm vụ mà đã bị Thiên Minh Quân bẻ đầu thì sao?
Thiên Minh Quân cau mày,nói:"Bổn vương đến đây, là vì ngươi!
/115
|