Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 45 - Ta sợ lăm

/115


Tiểu Ly cười lạnh:"Sao lại không liên quan được? Tiểu Hồ dùng yêu đan đổi lấy sự trong sạch cho Diệp gia các người mà.Nói không liên quan thì khác nào đâm một dao vào tim tỷ ấy đâu"

Diệp Lục Đan ngỡ ngàng nhìn Tiểu Hồ:"Những lời nói đó là thật đúng không?"

Còn chưa để Tiểu Hồ kịp trả lời thì Tiểu Ly đã tiếp tục nói tiếp:"Tự nguyện dâng yêu đan cho người lạ thì khác nào dâng mạng sống mình cho họ? Còn nữa,Loan Quỷ Ám Tình là ai cơ chứ? Tỷ chỉ mới vài ba lời dụ dỗ ngon ngọt của ả mà tỷ đã mắc bẫy rồi"

Tiểu Hồ quát lớn:"Tiểu Ly!Đó là quyết định của ta,muội không có quyền lên tiếng!"

Tiểu Ly không chịu thua cuộc,bị quát thì cũng cả giận lớn tiếng: "Muội đang lo cho tỷ đó!Loan Quỷ Ám Tình không rõ lai lịch,thoắt ẩn thoắt hiện như bóng ma,việc ả ta chủ động giúp tỷ đã là bất thường lắm rồi!"

Nhìn cảnh hai tỷ muội cãi nhau khiến Diệp Lục Đan vừa khó xử vừa khó hiểu. Hắn vội xen vào giữa để tránh chuyện này đi xa hơn

Thế nhưng miệng chỉ mới mở mà chưa kịp nói thì hắn lại tiếp tục bị dây leo tiến tới quấn chặt,dán nguyên người hắn lên tường như thằn lắn

Tiểu Ly đang tức giận nên sẵn tiện trút giận lên luôn người hắn:"Chuyện của ta,ngươi biết gì mà đòi xen vào?! Tiểu Hồ của ngươi đã dùng yêu đan để cứu cái người vô dụng Diệp Linh Lung đó!"

"Loan Quỷ Ám Tình người không ra người,yêu không ra yêu,quỷ không ra quỷ.Người ta chỉ nhớ ả với một cái mặt nạ che nửa gương mặt...". Đột nhiên sắc mặt của Tiểu Ly có chút biến đổi:"Những người làm giao dịch với ả đều đã chết hết rồi!"

Nghe xong không chỉ Tiểu Hồ tỏ ra ngạc nhiên mà Diệp Lục Đan cũng mở tròn mắt kinh ngạc, thậm chí không còm tâm hơi vùng vẫy nữa.Hắn hỏi:"Thật sao?"

Nhìn thái độ của hai người họ,đặc biệt là Tiểu Hồ thì lại làm cho Tiểu Ly tức điên hơn:"Tỷ rõ ràng không biết gì về ả mà đã dễ dàng đồng ý giao dịch rồi .Một đại công chúa gì mà bị người khác dụ dỗ dễ như trở bàn tay vậy?!"

Lời của Tiểu Ly là trách cứ sự dễ dãi tin người của Tiểu Hồ,song một phần trong đó cũng là sự lo lắng không hề che giấu khi rủi ro của nó là rất cao



Mục tiêu ban đầu của Loan Quỷ Ám Tình là muốn câu đồng ý của y,đợi y tự nguyện dâng yêu đan cho mình. Tức sinh mạng của y bây giờ do ả ta nắm giữ

Tiểu Hồ cuối cùng cũng hiểu ra.Là do lúc đó y không còn lựa chọn nào cả,là bất đắc dĩ lắm y mới lựa chọn việc này. Còn Loan Quỷ Ám Tình như con cáo già ranh mãnh, lợi dụng một tiểu hồ ly chưa trải sự đời mà ra tay

"Diệp Lục Đan,ngươi không thấy sao?Yêu tộc vốn dĩ có mái tóc màu trắng...mà hôm nay lại đổi thành tóc đen rồi.Ngươi không thấy thật sao?Tỷ ấy đã trở thành con người không hơn không kém!"

Nói xong,còn chẳng để y kịp phản ứng thì Tiểu Ly đã quay người bỏ đi.Vì là hoa yêu nên trong thoáng chốc dáng hình của Tiểu Ly đã lẩn khuất khu rừng

Chắc có lẽ Tiểu Ly không kiềm chế được cảm xúc nữa rồi .Nàng là người mạnh mẽ,nhất định sẽ không tỏ ra yếu đuối trước người khác đâu

"Tiểu Ly..".Y gọi với theo mà có lẽ không kịp nữa rồi

Diệp Lục Đan được thả xuống,thế nhưng việc hắn làm đầu tiên là chạy đến ôm Tiểu Hồ.Hắn nắm vai y tra hỏi: "Lời của người đó có đúng thật như vậy không?".Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm y:"Tại sao nàng lại nói rằng do tộc của nàng giúp đỡ tìm kiếm bằng chứng để giải oan cho Linh Lung?Tiểu Hồ,nàng đừng nói dối ta nữa"

Cảm thấy không giấu được nữa nên Tiểu Hồ chỉ dành thở dài rồi kể lại tất cả mọi chuyện.Quả nhiên sau khi nghe xong thì Diệp Lục Đan biến sắc liên tục,hết từ trắng bệch rồi chuyển sang xanh xao tái nhợt

Tiểu Hồ cúi mặt,chờ đợi việc Diệp Lục Đan sẽ trách móc mình như Tiểu Ly đã làm ban nãy. Không ngờ thứ y nhận được là một cái ôm ấm áp của người đối diện

"A Lục...chàng không trách ta sao?"

Diệp Lục Đan vùi mặt mình lên vai y,giọng nói run run:"Sao nàng ngốc vậy,sao nàng không nói cho ta sớm hơn?



Nếu mọi thứ giống như lời người kia nói thì ta biết phải làm sao đây?"

Tiểu Hồ:"Không sao đâu,chẳng phải ta chỉ biến thành con người bình thường đó thôi sao?Vả lại Diệp gia đã được giải oan rồi mà"

Diệp Lục Đan:"Lỡ như nàng..."

Tiểu Hồ chen vào:"Đừng nói những lời xui xẻo như vậy,ta không có chuyện gì đâu"

Bàn tay Diệp Lục Đan ôm y ngày một chặt,giọng nói lần này là như đang nức nở:"Tiểu Hồ,ta sợ lắm..."

Tiểu Hồ:"Hửm,chàng sợ gì?"

Diệp Lục Đan:"Ta cảm thấy mình thật vô dụng,ta sợ mình sẽ không bảo vệ được nàng,ta sợ sẽ có người làm nàng tổn thương..."

Tâm trạng vốn đang căng thẳng của Tiểu Hồ nay lại nhờ câu nói này của Diệp Lục Đan mà phì cười.Y giơ tay ôm lại hắn,nhẹ nhàng vỗ lưng như an ủi:"Có chàng ở đây là được rồi,chỉ nhiêu đó đã đủ khiến ta yên tâm"

Bỗng khung cảnh trước mắt Thẩm Hi Dao lại lần nữa thay đổi,là một khoảng đen như than.Xung quanh xuất hiện vô số mảnh kính vỡ,mỗi mảnh kính hiện lên một mảnh kí ức khác nhau

Lần này kí ức của Tiểu Hồ nửa nhớ nửa quên nên mới xảy ra tình trạng thế này.Trong những mảnh kí ức này xuất hiện thêm một người,là một gã đàn ông cao to,mặc đồ tướng như tướng quân

Hình ảnh cuối cùng là gã đàn ông này dắt Diệp Lục Đan đi.Trước khi đi hắn có quay mặt nhìn lại,miệng mấp máy gì đó

Hình như là hắn muốn nói: "Đợi ta về sẽ lấy nàng.Hãy nhớ đợi ta"

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status