Gương mặt Diệp phu nhân tái nhợt, bà ta chỉ tay về Tiểu Hồ mà quát lớn:"Ngươi nói vậy là có ý gì? Ta chưa tình quen biết con hồ ly độc ác như ngươi,đừng có mà vu oan giá họa!"
Dường như cảm thấy lời của người đã tiếp tay để giết mình quá mức nực cười,Tiểu Hồ lập tức bật cười ha hả:"Ha ha ha,bà thật lợi hại,chỉ qua vài câu nói mà đã phủi sạch mối quan hệ giữa chúng ta rồi"
Diệp viên ngoại đứng một bên nhíu mày khó hiểu,mọi việc diễn ra quá nhanh và quá bất ngờ khiến lão không kịp trở tay.Lão tức giận hất cánh tay áo:"Mọi chuyện rốt cục là thế nào?Các người đang giấu giếm ta chuyện gì vậy?!"
Tiểu Hồ nằm trên đất,dù tay chân bị trói nhưng vẫn rất thản nhiên trả lời:"Ông thấy sao thì chính là vậy đó. Mụ kia giết ta,con gái ông giết ta...vậy nên ta đã giết chúng để báo thù rồi"
Diệp viên ngoại đương nhiên không tin,có chút hoài nghi nói:"Ngươi chỉ là một con hồ ly giết người vô tội, vậy mà dám nói năng hoang đường như vậy sao?!Vả lại Diệp gia liên quan gì đến ngươi!"
Tiểu Hồ nhíu mày:"Ta đúng là giết người vô tội nhưng nói không liên quan tức là ý gì?"
Nàng ta quét ánh mắt hết tất cả người ở đây,sau đó dừng lại trên người Diệp Linh Lung. Nàng khẽ nghiêng đầu,nói:"Ta đã là Diệp nhị thiếu phu nhân rồi.Đúng không Linh Lung tiểu thư?"
Lời này vừa thốt ra liền khiến cho bầu không khí trở nên ảm đạm vô cùng.Thẩm Hi Dao thì không muốn chen vào mà đứng xem diễn tình hình.Để coi Diệp phu nhân sẽ biện minh cho mình thế nào
Mọi ánh nhìn đồng loạt hướng về Diệp Linh Lung,chờ đợi câu trả lời từ phía nhân vật chính
Diệp Linh Lung thở dài rồi cũng gật đầu:"Đúng vậy,tỷ ấy đã thành thân với nhị ca rồi"
Đây khác nào vạch trần thẳng mặt Diệp phu nhân,phủ nhận tất cả những lời tố cáo trước đó của mẹ mình. Có lẽ
Diệp Linh Lung cảm thấy áy náy vì lần trước đã không thể bảo vệ được Tiểu Hồ
Gương mặt Diệp viên ngoại lộ rõ sự ngạc nhiên:"Lục Đan đã thành thân,sao không ai nói cho ta biết vậy?"
Diệp phu nhân run rẩy thấp giọng:"Lão gia..."
Trong lúc ba người nhà họ Diệp này lục đục thì một dáng hình thân mặc lam y bước tới,đôi mắt Thẩm Hi Dao sắc lạnh,bình thản kể hết những gì mình đã quan sát được trong kí ức của Tiểu Hồ
Đồng thời giải thích mọi chuyện.Là Diệp phu nhân cùng Từ Sương bắt tay với nhau vu khống Tiểu Hồ, là vì trước đó trong phủ xuất hiện cái chết của một nữ hầu không rõ nguyên do
Tất cả tội lỗi đều đổ lên đầu Tiểu Hồ mặc dù nàng không làm gì.Trước đó nàng không hại người thì sau này cũng sẽ nhất định không hại người
Đến cuối cùng Tiểu Hồ chỉ là vì bị ép vào ngõ cụt nên mới trở thành ra như vậy.Suy cho cùng người đã gây ra mọi sự cố là của một tay Diệp phu nhân gây ra
Dứt câu Thẩm Hi Dao chắp tay sau lưng rồi hỏi ngược lại Diệp phu nhân:"Phu nhân thấy ta nói đúng không?"
Diệp phu nhân chầm chậm quay người,sắc mặt đã cắt không còn giọt máu:"Thấm tông sư,sao ngài lại nghe theo lời con hồ ly này mà bịa ra câu chuyện như thế chứ"
Thẩm Hi Dao cười nhạt:"Là tận mắt ta nhìn thấy,đương nhiên không phải ta bịa ra"
Diệp phu nhân cúi mặt,nghiến răng nghiến lợi khi đối diện tình huống khó xử này.Còn Thẩm Hi Dao thì lại cảm giác rất hả hê,ngay từ ban đầu y đã không có thiện cảm với con người này rồi
Bên kia Diệp Linh Lung bởi sức khỏe không tốt nên đã được người hầu đưa về phòng.Tinh Tuyết Tuyết thì đế chuyện ngoài đây cho sư tôn xử lý,còn cô nhóc đi vào trong
Đột nhiên ở ngoài cổng có tiếng ngựa hí.Một gã lính cao lớn hiên ngang chạy vào. Vừa nhận ra đây là cái gã đã dắt
Diệp Lục Đan rời đi
Gã lính đó thoáng sững sờ trước khung cảnh hỗn loạn này,song gã vẫn giữ được nét mặt nghiêm nghị,bình tĩnh lấy trong tay áo ra một lá thư
"Lục Đan muốn ta đem bức thư này đến một nữ nhân có tên là Tiểu Hồ,không biết cô ấy có ở đây không?"
Chưa kịp để mọi người phản ứng thì Diệp phu nhân đã nhanh nhẹn đón trước,bà ta tiến lại, cất giọng đầy mềm yếu:"Tôi là mẹ của Tiểu Lục,cứ để đó tôi nhận lấy là được rồi,không phiền đến ngài nữa đâu"
Bà ta giơ tay ra định cầm lấy như thật, không ngờ thay gã lính liền giật lá thư lại,khiến Diệp phu nhân suýt nữa thì ngã về phía trước
Một phen mất mặt này khiến bà ta chỉ biết nghiến răng nghiến lợi nuốt cục tức vào trong bụng
Gã lính lần nữa nhấn mạnh:"Không được,Lục Đan đã nói,phải tận tay giao bức thư này đến Tiểu Hồ"
Nhắc đến cái tên của người mình yêu làm cho Tiểu Hồ vô cùng kích động. Nàng dù bị trói mà vẫn chồm người ngồi dậy,ngước ánh mắt trông mong đến:"Là thư của A Lục cho ta sao?"
Thật là một tiểu hồ ly ngốc nghếch,rõ ràng tình đã được khắc vào tim rồi,không có cách nào buông bỏ được. Dù miệng nói hận tận xương tủy nhưng vẫn lựa chọn ở lại căn nhà hoang kia đợi Diệp Lục Đan trở về
Thẩm Hi Dao biết Tiểu Hồ sẽ không thể đợi thêm một giây nào nữa nên vung tay cởi trói cho nàng.Đôi tai nàng cụp xuống,vội chạy đến nhận lấy lá thư
Gã lính nhìn phản ứng của mọi người cũng biết ngay đây là người mình cần tìm,vì vậy gã không giật lại như lần trước mà để Tiểu Hồ cầm lên
Càng đọc sắc mặt Tiểu Hồ càng không được ổn lắm,hết chuyển từ xanh nhợt đến đỏ hoe như muốn khóc. Nàng siết chặt lá thư,gần như là sắp xé nó tới nơi
Gã lính nói:"Thật tiếc khi Lục Đan đã hi sinh. Ta hứa sẽ ghi nhận công lao của đệ ấy...".
Dường như cảm thấy lời của người đã tiếp tay để giết mình quá mức nực cười,Tiểu Hồ lập tức bật cười ha hả:"Ha ha ha,bà thật lợi hại,chỉ qua vài câu nói mà đã phủi sạch mối quan hệ giữa chúng ta rồi"
Diệp viên ngoại đứng một bên nhíu mày khó hiểu,mọi việc diễn ra quá nhanh và quá bất ngờ khiến lão không kịp trở tay.Lão tức giận hất cánh tay áo:"Mọi chuyện rốt cục là thế nào?Các người đang giấu giếm ta chuyện gì vậy?!"
Tiểu Hồ nằm trên đất,dù tay chân bị trói nhưng vẫn rất thản nhiên trả lời:"Ông thấy sao thì chính là vậy đó. Mụ kia giết ta,con gái ông giết ta...vậy nên ta đã giết chúng để báo thù rồi"
Diệp viên ngoại đương nhiên không tin,có chút hoài nghi nói:"Ngươi chỉ là một con hồ ly giết người vô tội, vậy mà dám nói năng hoang đường như vậy sao?!Vả lại Diệp gia liên quan gì đến ngươi!"
Tiểu Hồ nhíu mày:"Ta đúng là giết người vô tội nhưng nói không liên quan tức là ý gì?"
Nàng ta quét ánh mắt hết tất cả người ở đây,sau đó dừng lại trên người Diệp Linh Lung. Nàng khẽ nghiêng đầu,nói:"Ta đã là Diệp nhị thiếu phu nhân rồi.Đúng không Linh Lung tiểu thư?"
Lời này vừa thốt ra liền khiến cho bầu không khí trở nên ảm đạm vô cùng.Thẩm Hi Dao thì không muốn chen vào mà đứng xem diễn tình hình.Để coi Diệp phu nhân sẽ biện minh cho mình thế nào
Mọi ánh nhìn đồng loạt hướng về Diệp Linh Lung,chờ đợi câu trả lời từ phía nhân vật chính
Diệp Linh Lung thở dài rồi cũng gật đầu:"Đúng vậy,tỷ ấy đã thành thân với nhị ca rồi"
Đây khác nào vạch trần thẳng mặt Diệp phu nhân,phủ nhận tất cả những lời tố cáo trước đó của mẹ mình. Có lẽ
Diệp Linh Lung cảm thấy áy náy vì lần trước đã không thể bảo vệ được Tiểu Hồ
Gương mặt Diệp viên ngoại lộ rõ sự ngạc nhiên:"Lục Đan đã thành thân,sao không ai nói cho ta biết vậy?"
Diệp phu nhân run rẩy thấp giọng:"Lão gia..."
Trong lúc ba người nhà họ Diệp này lục đục thì một dáng hình thân mặc lam y bước tới,đôi mắt Thẩm Hi Dao sắc lạnh,bình thản kể hết những gì mình đã quan sát được trong kí ức của Tiểu Hồ
Đồng thời giải thích mọi chuyện.Là Diệp phu nhân cùng Từ Sương bắt tay với nhau vu khống Tiểu Hồ, là vì trước đó trong phủ xuất hiện cái chết của một nữ hầu không rõ nguyên do
Tất cả tội lỗi đều đổ lên đầu Tiểu Hồ mặc dù nàng không làm gì.Trước đó nàng không hại người thì sau này cũng sẽ nhất định không hại người
Đến cuối cùng Tiểu Hồ chỉ là vì bị ép vào ngõ cụt nên mới trở thành ra như vậy.Suy cho cùng người đã gây ra mọi sự cố là của một tay Diệp phu nhân gây ra
Dứt câu Thẩm Hi Dao chắp tay sau lưng rồi hỏi ngược lại Diệp phu nhân:"Phu nhân thấy ta nói đúng không?"
Diệp phu nhân chầm chậm quay người,sắc mặt đã cắt không còn giọt máu:"Thấm tông sư,sao ngài lại nghe theo lời con hồ ly này mà bịa ra câu chuyện như thế chứ"
Thẩm Hi Dao cười nhạt:"Là tận mắt ta nhìn thấy,đương nhiên không phải ta bịa ra"
Diệp phu nhân cúi mặt,nghiến răng nghiến lợi khi đối diện tình huống khó xử này.Còn Thẩm Hi Dao thì lại cảm giác rất hả hê,ngay từ ban đầu y đã không có thiện cảm với con người này rồi
Bên kia Diệp Linh Lung bởi sức khỏe không tốt nên đã được người hầu đưa về phòng.Tinh Tuyết Tuyết thì đế chuyện ngoài đây cho sư tôn xử lý,còn cô nhóc đi vào trong
Đột nhiên ở ngoài cổng có tiếng ngựa hí.Một gã lính cao lớn hiên ngang chạy vào. Vừa nhận ra đây là cái gã đã dắt
Diệp Lục Đan rời đi
Gã lính đó thoáng sững sờ trước khung cảnh hỗn loạn này,song gã vẫn giữ được nét mặt nghiêm nghị,bình tĩnh lấy trong tay áo ra một lá thư
"Lục Đan muốn ta đem bức thư này đến một nữ nhân có tên là Tiểu Hồ,không biết cô ấy có ở đây không?"
Chưa kịp để mọi người phản ứng thì Diệp phu nhân đã nhanh nhẹn đón trước,bà ta tiến lại, cất giọng đầy mềm yếu:"Tôi là mẹ của Tiểu Lục,cứ để đó tôi nhận lấy là được rồi,không phiền đến ngài nữa đâu"
Bà ta giơ tay ra định cầm lấy như thật, không ngờ thay gã lính liền giật lá thư lại,khiến Diệp phu nhân suýt nữa thì ngã về phía trước
Một phen mất mặt này khiến bà ta chỉ biết nghiến răng nghiến lợi nuốt cục tức vào trong bụng
Gã lính lần nữa nhấn mạnh:"Không được,Lục Đan đã nói,phải tận tay giao bức thư này đến Tiểu Hồ"
Nhắc đến cái tên của người mình yêu làm cho Tiểu Hồ vô cùng kích động. Nàng dù bị trói mà vẫn chồm người ngồi dậy,ngước ánh mắt trông mong đến:"Là thư của A Lục cho ta sao?"
Thật là một tiểu hồ ly ngốc nghếch,rõ ràng tình đã được khắc vào tim rồi,không có cách nào buông bỏ được. Dù miệng nói hận tận xương tủy nhưng vẫn lựa chọn ở lại căn nhà hoang kia đợi Diệp Lục Đan trở về
Thẩm Hi Dao biết Tiểu Hồ sẽ không thể đợi thêm một giây nào nữa nên vung tay cởi trói cho nàng.Đôi tai nàng cụp xuống,vội chạy đến nhận lấy lá thư
Gã lính nhìn phản ứng của mọi người cũng biết ngay đây là người mình cần tìm,vì vậy gã không giật lại như lần trước mà để Tiểu Hồ cầm lên
Càng đọc sắc mặt Tiểu Hồ càng không được ổn lắm,hết chuyển từ xanh nhợt đến đỏ hoe như muốn khóc. Nàng siết chặt lá thư,gần như là sắp xé nó tới nơi
Gã lính nói:"Thật tiếc khi Lục Đan đã hi sinh. Ta hứa sẽ ghi nhận công lao của đệ ấy...".
/115
|