Người cất tiếng nói đó chầm chậm bước tới chiếc ghế dành cho tông chủ,hất vạt áo ngồi xuống.Người nọ một thân bạch y,mắt bị bịt bởi một tấm vải mỏng
Trên đầu người nọ đột nhiên xuất hiện một tấm bảng (Mộ Khuynh Tâm)
Cái bảng này bất chợt xuất hiện thì không nói nhưng nó còn phát ra tiếng nhạc như thể đang chúc mừng.Thẩm Hi
Dao trợn mắt hỏi:"Trở về rồi à?Linh Điệp,ngươi làm ta quên mất sự tồn tại của ngươi rồi đó"
Tấm bảng trong suốt kia bay lại trước mặt y,dòng chữ dần dần thay đổi:(Dạo này hệ thống gặp lỗi nên Linh Điệp phải trở về máy chủ để chỉnh sửa,mà hệ thống đã trở về từ hồi sáng rồi)
(Quý khách yên tâm,trong những khoảng thời gian hệ thống không ở cùng quý khách thì bên phía chúng tôi sẽ có bồi thường. Điểm thiện cảm của quý khách được cộng thêm.Tổng điểm bây giờ:1000]
Sắc mặt của Thẩm Hi Dao ngay lập tức chuyển từ đen sịt đến mừng rỡ tỏa sáng. Y hớn hở hỏi:"Tận một ngàn điểm sao? Có được phúc lợi gì không?"
Tấm bảng lại thay đổi dòng chữ: [Có!Bởi hệ thống biết kiểu gì sau này quý khách cũng sẽ chết nên số điểm đó dùng để tạo cho quý khách một thân xác mới]
Thẩm Hi Dao cạn ngôn một lúc rồi lại hỏi tiếp:"Một ngàn điểm là đủ rồi đúng không?"
[10000 điểm!]
Thẩm Hi Dao há hốc miệng:"Hả?!!!"
Mộ Khuynh Tâm ngồi trên ghế tỏ rõ sự khó chịu,ấn đường chau lại, khóe miệng hơi giật giật.Những lời thì thầm của Thẩm Hi Dao lọt hết vào tai hắn rồi,sự mất kiên nhẫn càng thể hiện rõ qua bàn tay đã siết thành nắm đấm
Cộp!
Một tiếng đập ghế mạnh khiến Thẩm Hi Dao giật bắn mình, theo phản xạ nên y liền quay người về phía âm thanh phát ra
"Ngọc Dao tông sư,nếu các hạ cảm thấy ta dư thừa quá thì ta sẽ đi ngay".Mộ Khuynh Tâm bình thản nói
Dứt câu hắn cũng không thèm quan tâm phản ứng của Thẩm Hi Dao mà dứt khoát phất ống tay áo ra sau lưng rồi quay người bước vào trong
Thấm Hi Dao phát hiện mình đã chọc giận Môn Khuynh Tâm rồi.Trong truyện miêu tả hắn là người khó gần,lầm lì lại ít nói, được xem là vị tông chủ lạnh lùng nhất tu chân giới
Vậy chắc chắc hắn đã phải rất miễn cưỡng khi gặp y rồi.Khi đi ra lại còn bị phất lờ thì ai mà chịu cho nổi.Không tức giận thì mới lấy làm lạ đó
Thẩm Hi Dao khẽ họ nhẹ,ngăn cản bước chân của Mộ Khuynh Tâm:"Khụ khụ, Mộ tông chủ khoan đi đã,ta có chuyện muốn nói"
Bước chân của Mộ Khuynh Tâm ngày càng chậm,cuối cùng là dừng hẳn.Biểu cảm của hắn vẫn rất khó coi,hỏi:"Có chuyện gì mà một Đệ Nhất Tông Sư phải đến đây gặp ta chứ?"
Thẩm Hi Dao lựa lời cho hợp tình hợp lý,nói:"Ta nghe nói Mộ tông chủ vừa thu nhận đệ tử mới.Vị đệ tử ấy tài năng xuất chúng...khiến ta vô tình tò mò"
Mộ Khuynh Tâm quay mặt về hướng y,dù đôi mắt đã bị che lại bởi một tấm vải song y vẫn cảm thấy rùng mình, cứ như bị nhìn chằm chằm bằng một ánh mắt không mấy thiện cảm
Hắn nói:"Đệ tử của Mạn Đàm Tông không liên quan gì đến Áng Ngọc Phong các người cả,thế nên thằng bé có tài hoa xuất chúng đến nào thì cũng không tới lượt các người kiểm tra"
Giọng nói của hắn bình thản,thẳng thừng gạt bỏ mong muốn gặp Cầm Đình An của y.Nếu là Thẩm Hi Dao của nguyên tác thì đã tức điên rồi xách rồi đánh nhau với Mộ Khuynh Tâm rồi
May mà trong nguyên tác không có tình tiết này,bằng không tu chân giới này được một phen náo loạn vì lo hóng drama mất
Thẩm Hi Dao nói:"Mộ tông chủ,ta không phải đến tra.Thật ra ta cảm thấy vị đệ tử ấy rất giống một người quen cũ của ta...ta xác nhận xong sẽ về ngay"
Đứng trước lời cầu xin của Thẩm Hi Dao, Mộ Khuynh Tâm có khựng lại trong giây lát.Nếu không có lý do hợp lý thì có thế không cho gặp mặt,nhưng lần này y đã có lý do,dù có phần bất hợp lý nhưng y cũng đâu đủ khả năng bắt cóc người giữa ban ngày
Nghĩ rồi Mộ Khuynh Tâm gật đầu.Hắn ra lệnh cho hai đệ tử ở bên ngoài:"Mau gọi Đình An..."
"Khoan,khoan đã".Thẩm Hi Dao vội vội vàng vàng ngăn lại câu nói của hắn
Mộ Khuynh Tâm cau mày,hỏi:"Có chuyện gì? Chẳng phải các hạ muốn gặp Đình An sao?"
Thẩm Hi Dao ngượng ngùng đáp:"Thật không giấu gì Mộ tông chủ,ta muốn gặp riêng Đình An"
Lời này vừa thốt ra lại khiến cho sắc mặt của Mộ Khuynh Tâm ngày càng tệ đi.Hắn cố kiềm chế cơn tức giận mà gẵn giọng hỏi:"Ngươi cớ gì phải gặp riêng?"
Thẩm Hi Dao chắp tay cúi người, nói:"Để có khoảng trống riêng tư thôi mà.Mộ tông chủ xin hãy niệm mối giao hảo của hai bên Ngũ Điệp-Mạn Đàm mà chấp thuận yêu cầu của ta"
Mộ Khuynh Tâm gương mặt lạnh như băng,nói:"Được!Ta cho ngươi một nén nhang"
Trong lòng Thẩm Hi Dao vui như mở cờ,được gặp một trong hai nam chính nhan sắc tuyệt trần thì còn gì bằng nữa.Ngay sau đó y được hai đệ tử dẫn đến phòng Cầm Đình An
Thẩm Hi Dao hồi hộp vô cùng.Nghĩ đến một Cầm Đình An da trắng như tuyết, đôi mắt long lanh tựa vì sao,ngây thơ hồn nhiên trong sáng các kiểu thì đã thấy đáng yêu lắm rồi
Được véo má hắn thôi cũng chắc sung sướng bay lên tận chín tầng mây.Y vừa đi mà những suy nghĩ viễn vông đó cứ hiện lên trong đầu, không khống chế được cơ miệng mà khẽ nhếch lên nụ cười
Y không ghét Cầm Đình An,bởi hắn không làm hại Thẩm Hi Dao... nói thẳng ra là vô dụng đó.Song nhờ gương mặt có một không hai đó nên hắn được bỏ qua
Trước cửa phòng của hắn,hai đệ tử kia ra hiệu mời rồi cũng rời đi.Thẩm Hi Dao đứng bên ngoài tìm câu nào thích hợp để nói chuyện với hắn,đột nhiên bên trong có tiếng người gào thét
"Mẹ kiếp!WTF!Lão già chết tiệt, đợi có ngày ông đây tìm tới Hà Sở Tiêu thì ông không xong đâu!
Trên đầu người nọ đột nhiên xuất hiện một tấm bảng (Mộ Khuynh Tâm)
Cái bảng này bất chợt xuất hiện thì không nói nhưng nó còn phát ra tiếng nhạc như thể đang chúc mừng.Thẩm Hi
Dao trợn mắt hỏi:"Trở về rồi à?Linh Điệp,ngươi làm ta quên mất sự tồn tại của ngươi rồi đó"
Tấm bảng trong suốt kia bay lại trước mặt y,dòng chữ dần dần thay đổi:(Dạo này hệ thống gặp lỗi nên Linh Điệp phải trở về máy chủ để chỉnh sửa,mà hệ thống đã trở về từ hồi sáng rồi)
(Quý khách yên tâm,trong những khoảng thời gian hệ thống không ở cùng quý khách thì bên phía chúng tôi sẽ có bồi thường. Điểm thiện cảm của quý khách được cộng thêm.Tổng điểm bây giờ:1000]
Sắc mặt của Thẩm Hi Dao ngay lập tức chuyển từ đen sịt đến mừng rỡ tỏa sáng. Y hớn hở hỏi:"Tận một ngàn điểm sao? Có được phúc lợi gì không?"
Tấm bảng lại thay đổi dòng chữ: [Có!Bởi hệ thống biết kiểu gì sau này quý khách cũng sẽ chết nên số điểm đó dùng để tạo cho quý khách một thân xác mới]
Thẩm Hi Dao cạn ngôn một lúc rồi lại hỏi tiếp:"Một ngàn điểm là đủ rồi đúng không?"
[10000 điểm!]
Thẩm Hi Dao há hốc miệng:"Hả?!!!"
Mộ Khuynh Tâm ngồi trên ghế tỏ rõ sự khó chịu,ấn đường chau lại, khóe miệng hơi giật giật.Những lời thì thầm của Thẩm Hi Dao lọt hết vào tai hắn rồi,sự mất kiên nhẫn càng thể hiện rõ qua bàn tay đã siết thành nắm đấm
Cộp!
Một tiếng đập ghế mạnh khiến Thẩm Hi Dao giật bắn mình, theo phản xạ nên y liền quay người về phía âm thanh phát ra
"Ngọc Dao tông sư,nếu các hạ cảm thấy ta dư thừa quá thì ta sẽ đi ngay".Mộ Khuynh Tâm bình thản nói
Dứt câu hắn cũng không thèm quan tâm phản ứng của Thẩm Hi Dao mà dứt khoát phất ống tay áo ra sau lưng rồi quay người bước vào trong
Thấm Hi Dao phát hiện mình đã chọc giận Môn Khuynh Tâm rồi.Trong truyện miêu tả hắn là người khó gần,lầm lì lại ít nói, được xem là vị tông chủ lạnh lùng nhất tu chân giới
Vậy chắc chắc hắn đã phải rất miễn cưỡng khi gặp y rồi.Khi đi ra lại còn bị phất lờ thì ai mà chịu cho nổi.Không tức giận thì mới lấy làm lạ đó
Thẩm Hi Dao khẽ họ nhẹ,ngăn cản bước chân của Mộ Khuynh Tâm:"Khụ khụ, Mộ tông chủ khoan đi đã,ta có chuyện muốn nói"
Bước chân của Mộ Khuynh Tâm ngày càng chậm,cuối cùng là dừng hẳn.Biểu cảm của hắn vẫn rất khó coi,hỏi:"Có chuyện gì mà một Đệ Nhất Tông Sư phải đến đây gặp ta chứ?"
Thẩm Hi Dao lựa lời cho hợp tình hợp lý,nói:"Ta nghe nói Mộ tông chủ vừa thu nhận đệ tử mới.Vị đệ tử ấy tài năng xuất chúng...khiến ta vô tình tò mò"
Mộ Khuynh Tâm quay mặt về hướng y,dù đôi mắt đã bị che lại bởi một tấm vải song y vẫn cảm thấy rùng mình, cứ như bị nhìn chằm chằm bằng một ánh mắt không mấy thiện cảm
Hắn nói:"Đệ tử của Mạn Đàm Tông không liên quan gì đến Áng Ngọc Phong các người cả,thế nên thằng bé có tài hoa xuất chúng đến nào thì cũng không tới lượt các người kiểm tra"
Giọng nói của hắn bình thản,thẳng thừng gạt bỏ mong muốn gặp Cầm Đình An của y.Nếu là Thẩm Hi Dao của nguyên tác thì đã tức điên rồi xách rồi đánh nhau với Mộ Khuynh Tâm rồi
May mà trong nguyên tác không có tình tiết này,bằng không tu chân giới này được một phen náo loạn vì lo hóng drama mất
Thẩm Hi Dao nói:"Mộ tông chủ,ta không phải đến tra.Thật ra ta cảm thấy vị đệ tử ấy rất giống một người quen cũ của ta...ta xác nhận xong sẽ về ngay"
Đứng trước lời cầu xin của Thẩm Hi Dao, Mộ Khuynh Tâm có khựng lại trong giây lát.Nếu không có lý do hợp lý thì có thế không cho gặp mặt,nhưng lần này y đã có lý do,dù có phần bất hợp lý nhưng y cũng đâu đủ khả năng bắt cóc người giữa ban ngày
Nghĩ rồi Mộ Khuynh Tâm gật đầu.Hắn ra lệnh cho hai đệ tử ở bên ngoài:"Mau gọi Đình An..."
"Khoan,khoan đã".Thẩm Hi Dao vội vội vàng vàng ngăn lại câu nói của hắn
Mộ Khuynh Tâm cau mày,hỏi:"Có chuyện gì? Chẳng phải các hạ muốn gặp Đình An sao?"
Thẩm Hi Dao ngượng ngùng đáp:"Thật không giấu gì Mộ tông chủ,ta muốn gặp riêng Đình An"
Lời này vừa thốt ra lại khiến cho sắc mặt của Mộ Khuynh Tâm ngày càng tệ đi.Hắn cố kiềm chế cơn tức giận mà gẵn giọng hỏi:"Ngươi cớ gì phải gặp riêng?"
Thẩm Hi Dao chắp tay cúi người, nói:"Để có khoảng trống riêng tư thôi mà.Mộ tông chủ xin hãy niệm mối giao hảo của hai bên Ngũ Điệp-Mạn Đàm mà chấp thuận yêu cầu của ta"
Mộ Khuynh Tâm gương mặt lạnh như băng,nói:"Được!Ta cho ngươi một nén nhang"
Trong lòng Thẩm Hi Dao vui như mở cờ,được gặp một trong hai nam chính nhan sắc tuyệt trần thì còn gì bằng nữa.Ngay sau đó y được hai đệ tử dẫn đến phòng Cầm Đình An
Thẩm Hi Dao hồi hộp vô cùng.Nghĩ đến một Cầm Đình An da trắng như tuyết, đôi mắt long lanh tựa vì sao,ngây thơ hồn nhiên trong sáng các kiểu thì đã thấy đáng yêu lắm rồi
Được véo má hắn thôi cũng chắc sung sướng bay lên tận chín tầng mây.Y vừa đi mà những suy nghĩ viễn vông đó cứ hiện lên trong đầu, không khống chế được cơ miệng mà khẽ nhếch lên nụ cười
Y không ghét Cầm Đình An,bởi hắn không làm hại Thẩm Hi Dao... nói thẳng ra là vô dụng đó.Song nhờ gương mặt có một không hai đó nên hắn được bỏ qua
Trước cửa phòng của hắn,hai đệ tử kia ra hiệu mời rồi cũng rời đi.Thẩm Hi Dao đứng bên ngoài tìm câu nào thích hợp để nói chuyện với hắn,đột nhiên bên trong có tiếng người gào thét
"Mẹ kiếp!WTF!Lão già chết tiệt, đợi có ngày ông đây tìm tới Hà Sở Tiêu thì ông không xong đâu!
/115
|