Linh Điệp đang yên đang lành tự nhiên bị dội nước đến ướt sũng cả người, khỏi nói cũng biết gã tức giận đến nhường nào
Mặt mày hắn đã tức đến méo mó,quát:"Hà Sở Tiêu,ngươi ỉ mình là nhân vật chính rồi muốn làm gì thì làm hả?!Ướt hết người của ta rồi!"
"Đệ tử xin lỗi.."
Hà Sở Tiêu dù miệng liên tục nói xin lỗi nhưng bản thân hắn thì nằm dài ra đất, thậm chí cũng không có ý định đứng lên đền bù một cách thỏa đáng
Thẩm Hi Dao cũng cả kinh không kém. Hà Sở Tiêu trước nay luôn hành động cẩn thận,tại sao hôm nay lại vì vấp bậc cửa mà té?Rõ là hắn cố tình
Từ khi biết chuyện hắn giả vờ tập sai động tác thì y đã hết tin tưởng hắn ta rồi.Nhưng bây giờ không có nhiều thời gian nghĩ ngợi đến vậy,robot nếu để bị ướt quá lâu thì xem chừng sẽ hư hỏng nặng
Thẩm Hi Dao không kịp trách phạt Hà Sở Tiêu,một mực lôi Linh Điệp vào trong phòng. Hà Sở Tiêu thấy sư tôn không quan tâm mình,buồn bã cụp tai,dáng vẻ đáng thương vô cùng
Hà Sở Tiêu ũ rũ, đợi sư tôn và gã đàn ông lạ mặt kia vào trong rồi thì mới thẩn thờ ngồi dậy.Ánh mắt nhìn hướng về cánh cửa sổ,môi hơi mím lại
Dẫu biết sư tôn sẽ không có chuyện gì với gã đàn ông kia nhưng trong lòng hắn vẫn dâng lên cảm giác khó chịu, cứ như sắp mất đi thứ gì đó quan trọng nhất của mình
Ở bên này, Thẩm Hi Dao đẩy Linh Điệp lên giường,còn mình thì gấp rút tìm khăn với quần áo mới cho gã mặc.Bất chợt y phát hiện trong tủ đồ của mình ấy vậy mà có hai bộ màu sắc khác lạ, kiểm tra thì là y phục của nam nhân
Hai bộ y phục này được nhét tận sâu ở trong góc tủ,nếu không tinh mắt thì sẽ rất khó mà phát hiện
Nhưng sao trong tủ của y lại có đồ của nam nhân?Bộ này lại giống như đồ của công tử quý tộc hơn giống đồ tu tiên
Thôi kệ,có mặc là được rồi,Thẩm Hi Dao không quan tâm nhiều đến vậy.Y chạy tới, một tay dùng khăn lau cho Linh Điệp, tay còn lại chuẩn bị y phục
Thẩm Hi Dao đưa y phục cho hắn, nói:"Ngươi tự thay đi,ta ra ngoài"
Linh Điệp giữ bộ mặt cau có,không trả lời. Thẩm Hi Dao cũng không biết nói như vậy,quay người định rời đi.Ai ngờ cánh tay bất thình lình bị kéo về
Thẩm Hi Dao hỏi:"Ngươi sao hả?"
Linh Điệp quay mặt đi ,nói:"Lớp da không thấm nước"
Thẩm Hi Dao nói:"Vậy cũng phải thay đồ chứ.Buông ra,níu tay ta làm gì?"
Linh Điệp đứng bật dậy,dáng vẻ phẫn nộ đến cùng cực:"Tôi thật sự không chịu nỗi,tôi chỉ vừa hóa thành người thôi đấy!Quý khách nhìn xem,ướt nhẹp rồi"
Thẩm Hi Dao vỗ vai hắn,áy náy nói:"Con nít mà...vụng về tí thôi.Còn nếu ngươi không hài lòng thì ta sẽ phạt hắn ngay"
Linh Điệp siết chặt tay Thẩm Hi Dao,ngữ khí hơi do dự:"Không cần phạt đâu, hắn là nhân vật chính,động vào sẽ không được sống yên ổn.Nhưng tôi tức giận quá, không kiểm soát được.."
Chưa nói xong thì món vật trang trí hình con bướm trên đầu của gã bắt đầu chuyển sang màu đỏ,sát khí tỏa ra ngùn ngụt, lực siết tay ngày một chặt
Thẩm Hi Dao cảm thấy tình hình không ổn một chút nào,sợ hắn không điều khiển được bản thân thì sẽ trút giận lên người mình nên bất giác lùi ra sau
"Ngươi bình tĩnh lại đi,chẳng lẽ ngươi không tự khống chế được sao?Nếu ngươi đánh ta thì ta sẽ trả ngươi về nơi sản xuất đó!".Thẩm Hi Dao hoang mang nói
"Ta biết ngươi rất giận về việc làm ban nãy của Hà Sở Tiêu,nhưng ...mẹ kiếp, làm người không được thì quay về làm bướm đi!Robot bị lỗi cũng dám đưa đến đây!"
Trong lúc tình hình trong này trở nên căng thẳng thì cánh cửa đột nhiên bật tung.Người bước vào là Hà Sở
Tiêu,khớp xương ngón tay kêu răng rắc,nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt người trong phòng
"Sở Tiêu...này,ngươi làm gì vậy?!!"
Hà Sở Tiêu không nói không rằng nhào tới đẩy y ra,sau đó đè Linh Điệp xuống giường đánh túi bụi. Ánh mắt hắn hiện lên ngọn lửa bừng bừng: "Ngươi có ý định làm tổn thương sư tôn hả?!Ngay từ đầu ta đã nghi ngờ rồi!"
Trong suy nghĩ của Hà Sở Tiêu,gã đàn ông này chắc hẳn có sức uy hiếp rất lớn mới có thể khiến sư tôn không phản kháng lại.Bởi trước nay chỉ cần chạm vào một mảnh áo của sư tôn thôi cũng bị phạt cho trầy da tróc vảy
Thế mà hôm nay phản ứng của người chỉ là lùi ra mà không đánh trả,quả thật là kì lạ.Hắn không bận tâm người bị mình đánh là ai,có ai lịch như thế nào,song chỉ cần làm sư tôn bị thương thì hắn nhất định sẽ không bỏ qua
"Ở đây là Áng Ngọc Phong,không phải là nơi ngươi có thể mặc sức mà làm càn!!". Hà Sở Tiêu vừa đấm vừa lớn tiếng
Linh Điệp tuy là hệ thống nhưng do vừa biến thành người, tay chân chưa có linh hoạt mà còn phải nhận lấy mấy đòn tấn công bất ngờ nên không kịp phản ứng gì.Cứ nằm im đó để Hà Sở Tiêu đánh
"Dừng lại mau!".Thẩm Hi Dao xách áo Hà Sở Tiêu kéo ra
Hà Sở Tiêu đang đánh hăng say,tự nhiên bị kéo ra nên vô cùng bất mãn:"Sư tôn, người không thấy gã làm người đau sao?"
Thẩm Hi Dao liếc hắn bằng ánh mắt sắc lạnh:"Hà Sở Tiêu, ngươi đúng là gan to bằng trời!Chuyện của vi sư cũng dám tự tiện chen vào!"
Thái độ hung tợn ngay thoáng chốc xìu xuống, Hà Sở Tiêu nói:"Sư tôn..."
Thẩm Hi Dao:"Đến Các Tư Đường dọn dẹp ở đó trong suốt hôm nay.Ngày mai ta sẽ hỏi tội ngươi tiếp"
Lời trừng phạt đã được ban ra, Hà Sở Tiêu cũng biết hành động của mình quá đường đột, bây giờ không thể làm trái.Hắn cúi mặt,chẩm chậm bước ra ngoài
Khi Hà Sở Tiêu đã đi, Thẩm Hi Dao vội vội vàng vàng chạy tới, kiểm tra Linh Điệp nằm bất động trên giường. Mặt của gã ấy vậy mà có vết máu,hai mắt sưng tím,khóe miệng cũng có vết máu nốt
"Khéo quá,robot cũng có máu nữa à?
Mặt mày hắn đã tức đến méo mó,quát:"Hà Sở Tiêu,ngươi ỉ mình là nhân vật chính rồi muốn làm gì thì làm hả?!Ướt hết người của ta rồi!"
"Đệ tử xin lỗi.."
Hà Sở Tiêu dù miệng liên tục nói xin lỗi nhưng bản thân hắn thì nằm dài ra đất, thậm chí cũng không có ý định đứng lên đền bù một cách thỏa đáng
Thẩm Hi Dao cũng cả kinh không kém. Hà Sở Tiêu trước nay luôn hành động cẩn thận,tại sao hôm nay lại vì vấp bậc cửa mà té?Rõ là hắn cố tình
Từ khi biết chuyện hắn giả vờ tập sai động tác thì y đã hết tin tưởng hắn ta rồi.Nhưng bây giờ không có nhiều thời gian nghĩ ngợi đến vậy,robot nếu để bị ướt quá lâu thì xem chừng sẽ hư hỏng nặng
Thẩm Hi Dao không kịp trách phạt Hà Sở Tiêu,một mực lôi Linh Điệp vào trong phòng. Hà Sở Tiêu thấy sư tôn không quan tâm mình,buồn bã cụp tai,dáng vẻ đáng thương vô cùng
Hà Sở Tiêu ũ rũ, đợi sư tôn và gã đàn ông lạ mặt kia vào trong rồi thì mới thẩn thờ ngồi dậy.Ánh mắt nhìn hướng về cánh cửa sổ,môi hơi mím lại
Dẫu biết sư tôn sẽ không có chuyện gì với gã đàn ông kia nhưng trong lòng hắn vẫn dâng lên cảm giác khó chịu, cứ như sắp mất đi thứ gì đó quan trọng nhất của mình
Ở bên này, Thẩm Hi Dao đẩy Linh Điệp lên giường,còn mình thì gấp rút tìm khăn với quần áo mới cho gã mặc.Bất chợt y phát hiện trong tủ đồ của mình ấy vậy mà có hai bộ màu sắc khác lạ, kiểm tra thì là y phục của nam nhân
Hai bộ y phục này được nhét tận sâu ở trong góc tủ,nếu không tinh mắt thì sẽ rất khó mà phát hiện
Nhưng sao trong tủ của y lại có đồ của nam nhân?Bộ này lại giống như đồ của công tử quý tộc hơn giống đồ tu tiên
Thôi kệ,có mặc là được rồi,Thẩm Hi Dao không quan tâm nhiều đến vậy.Y chạy tới, một tay dùng khăn lau cho Linh Điệp, tay còn lại chuẩn bị y phục
Thẩm Hi Dao đưa y phục cho hắn, nói:"Ngươi tự thay đi,ta ra ngoài"
Linh Điệp giữ bộ mặt cau có,không trả lời. Thẩm Hi Dao cũng không biết nói như vậy,quay người định rời đi.Ai ngờ cánh tay bất thình lình bị kéo về
Thẩm Hi Dao hỏi:"Ngươi sao hả?"
Linh Điệp quay mặt đi ,nói:"Lớp da không thấm nước"
Thẩm Hi Dao nói:"Vậy cũng phải thay đồ chứ.Buông ra,níu tay ta làm gì?"
Linh Điệp đứng bật dậy,dáng vẻ phẫn nộ đến cùng cực:"Tôi thật sự không chịu nỗi,tôi chỉ vừa hóa thành người thôi đấy!Quý khách nhìn xem,ướt nhẹp rồi"
Thẩm Hi Dao vỗ vai hắn,áy náy nói:"Con nít mà...vụng về tí thôi.Còn nếu ngươi không hài lòng thì ta sẽ phạt hắn ngay"
Linh Điệp siết chặt tay Thẩm Hi Dao,ngữ khí hơi do dự:"Không cần phạt đâu, hắn là nhân vật chính,động vào sẽ không được sống yên ổn.Nhưng tôi tức giận quá, không kiểm soát được.."
Chưa nói xong thì món vật trang trí hình con bướm trên đầu của gã bắt đầu chuyển sang màu đỏ,sát khí tỏa ra ngùn ngụt, lực siết tay ngày một chặt
Thẩm Hi Dao cảm thấy tình hình không ổn một chút nào,sợ hắn không điều khiển được bản thân thì sẽ trút giận lên người mình nên bất giác lùi ra sau
"Ngươi bình tĩnh lại đi,chẳng lẽ ngươi không tự khống chế được sao?Nếu ngươi đánh ta thì ta sẽ trả ngươi về nơi sản xuất đó!".Thẩm Hi Dao hoang mang nói
"Ta biết ngươi rất giận về việc làm ban nãy của Hà Sở Tiêu,nhưng ...mẹ kiếp, làm người không được thì quay về làm bướm đi!Robot bị lỗi cũng dám đưa đến đây!"
Trong lúc tình hình trong này trở nên căng thẳng thì cánh cửa đột nhiên bật tung.Người bước vào là Hà Sở
Tiêu,khớp xương ngón tay kêu răng rắc,nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt người trong phòng
"Sở Tiêu...này,ngươi làm gì vậy?!!"
Hà Sở Tiêu không nói không rằng nhào tới đẩy y ra,sau đó đè Linh Điệp xuống giường đánh túi bụi. Ánh mắt hắn hiện lên ngọn lửa bừng bừng: "Ngươi có ý định làm tổn thương sư tôn hả?!Ngay từ đầu ta đã nghi ngờ rồi!"
Trong suy nghĩ của Hà Sở Tiêu,gã đàn ông này chắc hẳn có sức uy hiếp rất lớn mới có thể khiến sư tôn không phản kháng lại.Bởi trước nay chỉ cần chạm vào một mảnh áo của sư tôn thôi cũng bị phạt cho trầy da tróc vảy
Thế mà hôm nay phản ứng của người chỉ là lùi ra mà không đánh trả,quả thật là kì lạ.Hắn không bận tâm người bị mình đánh là ai,có ai lịch như thế nào,song chỉ cần làm sư tôn bị thương thì hắn nhất định sẽ không bỏ qua
"Ở đây là Áng Ngọc Phong,không phải là nơi ngươi có thể mặc sức mà làm càn!!". Hà Sở Tiêu vừa đấm vừa lớn tiếng
Linh Điệp tuy là hệ thống nhưng do vừa biến thành người, tay chân chưa có linh hoạt mà còn phải nhận lấy mấy đòn tấn công bất ngờ nên không kịp phản ứng gì.Cứ nằm im đó để Hà Sở Tiêu đánh
"Dừng lại mau!".Thẩm Hi Dao xách áo Hà Sở Tiêu kéo ra
Hà Sở Tiêu đang đánh hăng say,tự nhiên bị kéo ra nên vô cùng bất mãn:"Sư tôn, người không thấy gã làm người đau sao?"
Thẩm Hi Dao liếc hắn bằng ánh mắt sắc lạnh:"Hà Sở Tiêu, ngươi đúng là gan to bằng trời!Chuyện của vi sư cũng dám tự tiện chen vào!"
Thái độ hung tợn ngay thoáng chốc xìu xuống, Hà Sở Tiêu nói:"Sư tôn..."
Thẩm Hi Dao:"Đến Các Tư Đường dọn dẹp ở đó trong suốt hôm nay.Ngày mai ta sẽ hỏi tội ngươi tiếp"
Lời trừng phạt đã được ban ra, Hà Sở Tiêu cũng biết hành động của mình quá đường đột, bây giờ không thể làm trái.Hắn cúi mặt,chẩm chậm bước ra ngoài
Khi Hà Sở Tiêu đã đi, Thẩm Hi Dao vội vội vàng vàng chạy tới, kiểm tra Linh Điệp nằm bất động trên giường. Mặt của gã ấy vậy mà có vết máu,hai mắt sưng tím,khóe miệng cũng có vết máu nốt
"Khéo quá,robot cũng có máu nữa à?
/115
|