Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 69 - Linh Điệp hóa người

/115


Hà Sở Tiêu cứ liên tục cười tủm tỉm trong suốt khoảng thời gian này.Thẩm Hi Dao từ trên nhìn xuống đương nhiên phát hiện ra, nhưng y không nghĩ ngợi nhiều,có khi hắn ta gặp chuyện vui không chừng

Đột nhiên cánh cửa mở ra,Thẩm Hi Dao và Hà Sở Tiêu đồng loạt tập trung sự chú ý vào sự việc này.Nếu là Tinh

Tuyết Tuyết thì phải gõ cửa đàng hoàng thay vì tự tiện bước vào như vậy

Không ngoài dự đoán,người vào không phải là Tinh Tuyết Tuyết mà là một nam nhân thân hình cao ráo,dung mạo được xem như không tôi

Nam nhân nọ cười cười,nhìn khung cảnh xung quanh rồi "chậc chậc" vài tiếng, như thể đã đến đây như cơm bữa. Sau đó còn tự đi đến chiếc gương đồng gần đó, tự săm soi chính mình

"..."

Người này đi vào tự nhiên, không cần biết chủ nhân nơi này là ai.Bạch Tử Yên chắc lại ngủ quên trời quên đất nên mới để người lạ vào nhà

Thẩm Hi Dao thấy người không phận sự vào phòng nên có hơi tức giận,định mở miệng hỏi nhưng Hà Sở Tiêu đã nhanh tay hơn.Hắn đứng lên,rút kiếm,hùng hồn nói:"Ngươi là kẻ nào?"

Nam nhân nọ ban đầu hơi kinh ngạc trước phản ứng của Hà Sở Tiêu,song rất nhanh chóng liền cười lã chã:

"Chuyện của người lớn,con nít thì biết gì mà nói"

Nói xong nam nhân kia tiến tới,tự nhiên như ruồi đẩy Hà Sở Tiêu sang một bên. Thẩm Hi Dao không khỏi đề phòng, rút Kha Nhã đặt lên cổ nam nhân nọ:"Thật không biết phép tắc"

Nam nhân nọ giữ nguyên nụ cười,dửng dưng đẩy nhẹ lưỡi kiếm Kha Nhã ra:"Ây,tôi quên mất,phải cung kính trước

Đệ Nhất Tông Sư chứ"

Gã khom lưng,cúi người hành lễ:"Tại hạ Linh Điệp,rất hân hạnh được gặp Thẩm tông sư"

Vừa nghe hai chữ Linh Điệp,đôi mắt Thẩm Hi Dao liền sáng bừng lên.Nhận ra đây là con bướm hệ thống hôm qua



vừa mới gặp nhau

Thẩm Hi Dao thu hồi kiếm,đứng lên,vỗ vỗ vào vai Linh Điệp,không giấu được sự ngạc nhiên: "Thật không ngờ được, thay đổi quá nhiều rồi"

Linh Điệp cười ha hả,vừa vuốt tóc vừa nói:"Bất ngờ đúng không?Ha ha,quý khách xem tôi đã điển trai hơn chưa?"

Nếu đã là hệ thống thì chắc chắn không phải người thật, cùng lắm là robot hóa thành.Vậy nên chạm thử một chút chắc cũng không tính là vô liêm sỉ

Nghĩ sao làm vậy,Thẩm Hi Dao không chút do dự sờ lên mặt của Linh Điệp.Y cảm thán:"Mịn như da em bé vậy"

Linh Điệp không phản kháng,ngược lại còn rất vui trả lời:"Silicone mà,không mịn làm sao mà được"

Bên này sắc mặt Hà Sở Tiêu có chút biến đổi.Bao năm nay hắn làm sao mà không hiểu tính sư tôn của mình được.Sư tôn ít giao du,số người được người tiếp chuyện chỉ đếm trên đầu ngón tay

Nhưng sao hôm nay người lại rất vui vẻ nói chuyện với một người đàn ông lạ mà trong suốt mười năm nay hắn chưa từng gặp qua lần nào?

Càng nghĩ chỉ càng khiến Hà Sở Tiêu dâng lên cảm giác khó chịu.Trước giờ hắn chưa bao giờ thấy sư tôn cười nhiều như vậy.Sắc mặt trở nên trầm xuống

Dẫu vậy hắn vẫn giấu gương mặt vặn vẹo đó vào trong,nở nụ cười gượng,hỏi:"Sư tôn,vị này là ai vậy ạ?"

Thẩm Hi Dao bấy giờ mới nhớ ra trong phòng vốn có tận ba người,từ nãy đến giờ Hà Sở Tiêu vô tình bị bỏ rơi lúc nào không hay.Nhưng y đang rất thích thú với bộ dạng mới này của Linh Điệp, căn bản không quan tâm mấy

Y hờ hững trả lời:"Quý nhân của vi sư.À mà chúng ta lâu ngày không gặp có nhiều chuyện cần nói".Nói đoạn y dặn dò:"Ngươi dọn chậu nước rồi ra ngoài luyện kiếm đi,ta đi hàn huyên vài câu ôn lại chuyện xưa đã"

Hà Sở Tiêu định nói gì đó nhưng rồi lại thôi,hắn siết chặt tay,rơi vào trầm mặc.Thấm Hi Dao thì tưởng hắn không quen khi có khách lạ đến nhà

Bình thường không mấy ai đến Áng Ngọc Phong,nếu không muốn nói là hầu hết không ai dám đến,bởi thế nên có lẽ Hà Sở Tiêu sẽ cảm thấy lạ lẫm khi có người đến một cách đột ngột thế này



Tính tình của Hà Sở Tiêu thì cũng khá lầm lì,nhưng không đến nỗi. Ngoài sư tôn và sư tỷ là hai người hắn nói nhiều nhất ra thì hắn ít khi bắt chuyện với người khác. Song khi có khi nghiêm túc nói chuyện thì hắn cũng vui vẻ đáp lại

Chung quy là khó hòa nhập

Thẩm Hi Dao nhận ra thái độ đó của hắn,đã ở cùng mười năm,cuối cùng y kết luận:Hắn có không quen thì kệ hắn,dẫu mình làm thế nào thì hắn cũng đâu xen vào được

"Đi thôi". Thẩm Hi Dao kéo tay Linh Điệp ra ngoài

Ra tới cửa,y đột nhiên phát mặt mày Linh Điệp không biết từ khi nào đã tái nhợt như người chết. Y chọc vào má gã, trêu:"Robot cũng có cái biểu cảm như vậy nữa hả?Xem ra công nghệ cũng cao đấy chứ"

Linh Điệp như vừa thoát khỏi cửa tử,vẫn không hết bàng hoàng.Gã lay lay người y,hỏi:"Quý khách ban nãy có thấy gì không, Hà Sở Tiêu lúc nãy cứ liếc nhìn chằm chằm vào tôi....".

Thẩm Hi Dao bình tĩnh đáp:"Hà Sở Tiêu lần đầu gặp ngươi ,làm gì có ác ý đến như vậy.Hay là ngươi nhìn nhầm?"

Linh Điệp lắc đầu, nói:"Nhất định không nhầm"

Thẩm Hi Dao cười, nói:"Nếu vậy thì đã sao,hắn đâu làm gì được ngươi"

Để giữ gìn hình tượng,đã lâu y không được cười một cách thoải mái như vậy.Trước mặt đệ tử thì phải nghiêm chỉnh,trước mặt đồng môn thì phải lạnh lùng

Chỉ khi trước mặt Linh Điệp, biết rõ thân phận thật sự thì y mới có thể bung xõa,nói hết suy nghĩ của mình

Cùng lúc phía sau có tiếng cộp cộp, không cần nhìn cũng biết là Hà Sở Tiêu bưng chậu nước bước ra. Thẩm Hi Dao tiếp tục cười nói với Linh Điệp

Bỗng Hà Sở Tiêu "A" lên,cả hai người không nghĩ ngợi nhiều đồng loạt quay đầu xem chuyện gì xảy ra

Không biết người đệ tử này đi đứng kiểu gì mà vấp vào bậc cửa,ngã người về phía trước.Nước trong chậu cứ thế mà văng lên người Linh Điệp đứng bên cạnh

Hà Sở Tiêu lúng túng nói:"Xin... xin lỗi,đệ tử không cố tình...

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status