Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 75 - Cây cung Chu Huyết

/115


Hà Sở Tiêu bước ra từ trong kết giới,tay cầm một cây huyết cung.Nhưng thấy cảnh này xong thì nụ cười lập tức biến mất,hắn hỏi:"Sư tôn,đây là ai vậy ạ?"

Thẩm Hi Dao miễn cưỡng nói:"Là Mộ tông chủ của Mạn Đàm Tông Hà Sở Tiêu,ngươi mau hành lễ đi"

Hà Sở Tiêu ngoan ngoãn làm theo.Mộ Khuynh Tâm thậm chí còn không thèm chuyển hướng sang hắn,nói với

Thẩm Hi Dao:"Quả nhiên là đệ tử của Thẩm tông sư, nhân tài hiếm thấy..."

Lời này dù là khen nhưng y vẫn nghe được bảy phần không thiện cảm trong đó. Không ngoài dự đoán, Mộ Khuynh Tâm nói tiếp:"Đã có đệ tử tài giỏi thế này thì đừng mập mờ với Đình An nhà ta nữa.Ta xin cáo lui trước"

Nói xong gã ta cũng chẳng rằng thêm nữa mà kéo đệ tử của mình quay đi.Cầm Đình An xem Thẩm Hi Dao như chiếc phao cứu sinh,nhất quyết không chịu đi theo Mộ Khuynh Tâm

"Ngươi không nghe lời vi sư?".Mộ Khuynh Tâm xoay người,hỏi mà như uy hiếp

Cầm Đình An miễn cưỡng cười:"Sư tôn,con chưa nói chuyện với Thẩm tông sư xong mà... việc lấy kiếm linh khi nào mà không được..."

Mộ Khuynh Tâm nghiến răng: "Ngươi..."

Gân cổ hiện lên ngày càng nhiều,thêm nữa bàn tay của gã cũng hiện gân xanh.Cầm Đình An phía sau nhìn thấy mà kinh hồn bạt vía,quay sang ra ám hiệu với Thẩm Hi Dao

Y thì làm gì được,đệ tử nhà người ta,tư cách gì mà xen vào? Thẩm Hi Dao nhún vai,lắc đầu

Bất chợt Cầm Đình An cảm nhận được cả người mình bị nhấc bổng lên,ban đầu còn hốt hoảng nhưng không mất quá nhiều thời gian liền phát hiện hóa ra là do Mộ Khuynh Tâm đã bế mình

Hắn cứ thế mà ngồi yên vị trong lòng của sư tôn,thậm chí còn vô tình chạm tay vào ngực Mộ Khuynh Tâm.Cầm

Đình An ghét nhất là tiếp tục với người cùng giới, vậy nên vừa chạm tay vào lập tức rụt về

Gương mặt Cầm Đình An đã hiện rõ hai chữ mắc ói rồi.Hắn vùng vẫy,cố giấu sự ghê tởm trong lòng, nói:"Sư tôn...



người làm gì vậy? Giữa thanh thiên bạch nhật thế này..."

Thần sắc Mộ Khuynh Tâm không chút thay đổi, cắt lời:"Giữa ngươi và Thẩm tông sư không có gì để nói cả.Có chuyện gì thì cứ nói với ta"

Cầm Đình An khua tay khua chân,sẵn tiện đấm vào ngực Mộ Khuynh Tâm mấy cái nói:"Nhưng người nên bỏ con xuống chứ?

Mộ Khuynh Tâm cúi mặt, nhìn hắn song không nói gì.Gã quay lưng,một mạch đi thẳng,mặc cho người đệ tử này liên tục đấm vào ngực mình

"Sư tôn, bỏ con ra...!"

"Sư tôn,người ngoài đang nhìn kìa...sư tôn..!!"

Mộ Khuynh Tâm lên tiếng,ngữ khí có phần gắt gỏng: "Câm miệng. Ngươi nên tự nhớ rằng hôm nay sẽ bị phạt như thế nào"

Cầm Đình An lập tức im bặt,biểu cảm bất mãn đến tột cùng

Thẩm Hi Dao đứng từ xa mà chỉ biết âm thầm cầu nguyện cho hắn.Gã họ Mộ này hôm nay căng như dây đàn vậy,nhất định khi về Mạn Đàm Tông sẽ phạt Cầm Đình An một trận nhớ suốt đời

Cùng lúc có tiếng hỏi bên tai:"Sư tôn,hai sư đồ bọn họ làm gì vậy?"

Bị giọng nói bất ngờ vang lên khiến Thẩm Hi Dao có hơi giật mình,song y rất giỏi kiểm soát cảm xúc,nhanh chóng diễn ra một vẻ thờ ơ thường ngày

Trong tiểu thuyết,câu Hà Sở Tiêu hỏi phải là:"Sư tôn,đó là đệ tử của Mạn Đàm Tông sao ạ?Ổ, không ngờ vừa xinh đẹp vừa có kỹ năng tốt như vậy"

Tình tiết này sinh ra nhằm mục đích để song nam chủ gặp nhau,mà hơn hết là có thiện cảm với đối phương ngay từ làm gặp đầu tiên

Cầm Đình An theo nguyên tác là thể hiện kỹ năng của mình,thu hút sự chú ý của Hà Sở Tiêu.Cơ mà Cầm Đình An hiện tại đã phá hỏng nguyên tác rồi,bảo sao Hà Sở Tiêu cũng không theo nguyên tác luôn

Suy cho cùng,cũng tại bạn thân của y xáo trộn mọi chuyện,bằng không y đã bắt bẻ Hà Sở Tiêu rồi.Thẩm Hi Dao nói: "Chuyện của người ta,ngươi tự qua mà hỏi đi"



Hà Sở Tiêu đã quen với cách nói chuyện này của y nên không cảm thấy ngượng ngùng mấy.Quay về việc chính,hắn giơ cây huyết cung vừa lấy được lên khoe với y

Linh Sơn có bảy thử thách bắt buộc phải vượt qua.Mỗi thử thách đều không hề dễ dàng,càng tiến sâu thì độ khó

thử thách càng tăng.Nếu kẻ đến là người yếu đuối thì khả năng cao là chết mất xác ở trong đó luôn,còn nếu là kẻ mạnh thì chí ít cũng mất một ngày

Dù biết tình tiết này được viết ra nhằm tâng bốc sức mạnh và hào quang nhân vật chính lớn cỡ nào,nhưng việc một thiếu niên chỉ mất nửa canh giờ đã có thể lấy được thần khí thì đúng là phi lý cực kỳ!!

Càng nghĩ càng chán ghét,Thẩm Hi Dao nói cho có:"Tốt,xem ra tư chất ngươi không tồi.Thế nào,ngươi định đặt tên nó là gì?"

Hà Sở Tiêu hơi sững người.Đã lâu rồi,hoặc nói đúng hơn đây là lần đầu tiên sư tôn khen hắn. Hắn nhìn cây cung vừa lấy được,vô thức nở nụ cười hạnh phúc

Cũng quên mất y vừa hỏi hắn câu gì,chỉ biết cười cười.Thẩm Hi Dao nhíu mày:"Ngươi cười cái gì? Ta hỏi ngươi không nghe sao?"

Hà Sở Tiêu bị giọng nói kia kéo về thực tại,vội nói:"Con không biết đặt tên là gì.Người đặt giúp con đi"

Đôi mắt sắc bén của Thẩm Hi Dao ném thẳng lên người Hà Sở Tiêu, nói:"Thần khí của ngươi phải do đích thân ngươi đặt. Tuỳ ngươi quyết định"

Hà Sở Tiêu gật đầu,cúi đầu nói:"Cây cung này đỏ như máu...vậy mi tên là Chu Huyết. Thế nào?"

Cái cung Chu Huyết này hình như cũng hiểu được, nó rung rung một hồi, đồng thời tỏa ra một luồng sáng màu đỏ rồi trở lại bình thường

Hà Sở Tiêu phấn khích cười tươi, nói:"Người xem,nó có phản ứng nè.Dường như rất thích tên mới do con đặt cho"

Từ khi được nhận vào Áng Ngọc Phong, Hà Sở Tiêu hắn chỉ có thể luyện tập bằng một thanh kiếm hoặc một cây cung bình thường không hơn không kém. Bây giờ lấy được thần khí vốn thuộc về mình nên tâm tình hắn trở nên vui vẻ xen lẫn mấy phần tự hào

Trong lúc hắn ngắm nghía cây Chu Huyết thì đột nhiên một luồng ánh lam đâm thẳng về phía hắn.Do bị tấn công bất ngờ nên Hà Sở Tiêu chỉ có thể lùi lại

"Sư tôn,người làm gì vậy?

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status