Ánh mắt Chúc Hiểu Phong chuyển qua người đệ tử vừa bị mình phạt đang nấp sau lưng Thẩm Hi Dao, nói:"Thời gian phạt chưa xong,ngươi vào đây làm gì?"
Thiếu nữ tay chân bủn rủn,nhỏ giọng nói:"Vâng,vậy đệ tử sẽ ra ngoài ngay"
Thẩm Hi Dao một bên cản thiếu nữ kia lại, một bên lựa lời để giải thích với Chúc Hiểu Phong.Nhưng không ngờ hắn ta lại lên tiếng trước:"Ta hiểu rồi,muội vào đây đi".Đoạn hắn nhìn thiếu nữ,lạnh lùng nói:"Còn ngươi về phòng đi,chép môn quy Chu Dương Phong mười lần cho ta"
Đây là lần đầu tiên Thấm Hi Dao thấy Chúc Hiểu Phong dùng giọng điệu lạnh lùng nói chuyện với một người,đặc biệt là đối với đệ tứ dưới trướng
Chưởng môn coi các đệ tử là nhân tài,nhất định phải xem trọng, cẩn thận mài dũa mới có kết quả.Vậy nên hắn không thường phạt đệ tử kiểu này,cùng lắm răn dạy vài câu.So với các phong chủ khác thì Chúc Hiểu Phong quá mức là dễ tính rồi
Thẩm Hi Dao ngồi xuống mà trong lòng có hơi hoài nghi: "Chưởng môn, muội xin lỗi.Đệ tử của huynh..."
Chúc Hiểu Phong đặt cuốn sáng đang đọc xuống,nói tiếp: "Ta đã nghe rõ mọi chuyện rồi.Người sai trước là đệ tử của ta,muội phạt nó cũng không sao.Hazz, là nó quá lỗ mảng,không biết kính trên nhường dưới"
"Phạt một lần,xem như là bài học nhớ suốt đời.Chắc hẳn muội đến đây là vì muốn bảo ta đuổi con bé khỏi Ngũ
Điệp Sơn,đúng không?"
Còn chẳng đợi Thẩm Hi Dao thì Chúc Hiểu Phong đã nói tiếp:"Ban đầu ta cũng định làm thế rồi.Việc đệ tử của danh môn mà ăn nói không có chừng mực thì đã là chuyện không thể chấp nhận được"
Lông mi Chúc Hiểu Phong khẽ cụp xuống,bất ngờ nắm tay Thẩm Hi Dao,nói:"Còn nếu muội vẫn cảm thấy không hài lòng...thì ta có thể làm theo ý muội"
Thấm Hi Dao bị hành động bất chợt này khiến cho sững sờ,bất giác thu tay về,quay mặt qua chỗ khác. Không thế không nghi ngờ sự bất thường này của Chúc Hiếu Phong
Phạt cũng đã phạt,sao còn có ý định đuổi đệ tử đi? Phải biết rằng để tìm được đệ tử ưu tú tốn rất nhiều công sức. Bây giờ Chúc Hiểu Phong nói muốn đuổi là đuổi,nghe nực cười thế nào ấy
Hơn nữa lời nói của hắn hoàn toàn chứa rõ "cho muội quyết định". Dù biết Chúc Hiểu Phong xem y như muội muội ruột,nhưng cũng hơi quá đáng rồi
Không biết nên gọi là cưng chiều hay là bênh vực quá mức khi thấy người khác lớn giọng với sư muội.Nhưng cuối cùng đây cũng không phải cách duy nhất
Thẩm Hi Dao nói ngắn gọn:"Chỉ cần biết hối lỗi,sẽ cho cơ hội sửa sai"
Chúc Hiểu Phong gật đầu,đã hiểu được quyết định của Thẩm Hi Dao. Hắn mỉm cười nói:"Ngọc Dao, muội thay đổi thật rồi.Ta cứ cảm thấy không quen...à thôi, nói mấy lời thật không phù hợp gì cả"
Hắn nhìn y,trong ánh mắt chứa đầy sự hiền dịu.Thẩm Hi Dao thì bị ánh mắt đó khoáy sâu đến mức bối rối, lần nữa quay đi,nói:"Muội về trước,huynh nhớ ngủ sớm"
Nói xong thì gấp ga gấp gáp rời đi.Chúc Hiểu Phong nhìn theo,lắc đầu cười thầm: "Từ khi nào mà muội lại biết chúc ta ngủ ngon vậy?...Như vậy cũng tốt, đáng ra ngay từ đầu muội nên như thế"
Trời đã tối,Thẩm Hi Dao không còn việc gì làm nữa nên trở về phòng.Nghĩ đến những hành động có phần thiên vị của Chúc Hiểu Phong không khỏi khiến y đặt ra nhiều nghi vấn
Còn cái nắm tay ban nãy nữa, làm sao mà quên được.Đây không phải lần duy nhất Chúc Hiểu Phong nắm tay y,song lại mang tới cảm giác thân thiết vốn không cần đó
Hai người là đồng môn,hơn nữa là phong chủ,lẽ ra nên giữ chừng mực.Thân là chưởng môn của Ngũ Điệp Sơn,vậy người hiểu rõ chuyện này nhất không ai khác ngoài hắn
Cộng vào chuyện hắn ta không trách phạt y,ngược lại có ý hỏi han...Chẳng lẽ..?
Chẳng lẽ Chúc Hiểu Phong thích y sao?
Thẩm Hi Dao phải tự tát vào mặt mình một cái để bỏ đi cái suy nghĩ hoang đường kia
Không thể nào đâu...Chúc Hiểu Phong ấy hoàn hảo về mọi mặt, nếu có thích thì cũng nên thích cô nương nào tài sắc vẹn toàn. Một người vừa cọc cằn vừa thô lỗ,sơ hở là cầm roi đánh người như Thẩm Hi Dao thì làm sao có thể
Với cả người tu tiên cấm chuyện yêu đương này mà,đặc biệt là đối với hai vị phong chủ đã có địa vị trong tu chân giới. Càng phân tích thì càng thấy phi lý
Nhưng mà... nếu xét kỹ thì cũng rất có khả năng
So với các vị phong chủ khác, Thẩm Hi Dao được cưng chiều nhất. Làm sai không những không bị phạt mà còn được đích thân chưởng môn đến hỏi han các thứ, thậm chí lỗi sai đó được bỏ qua một cách công khai
"Linh Điệp".Thẩm Hi Dao quẩn trí quá nên gọi đại hệ thống ra giải thích giúp
Con bướm trong suốt đậu lên vai y,đáp: [Hệ thống phục vụ quý khách 24/7. Quý khách có gì cần hỏi?)
Thẩm Hi Dao xoa trán,hỏi:"Chưởng môn hình như...hình như thích ta đúng không?"
(Chúc Hiểu Phong là nhân vật được xây dựng với tính cách thân thiện,có phần hơi quá trớn nhưng hắn ta ngay cả rung động là gì cũng chưa biết]
[Như được đề cập,đơn giản là hắn xem y như muội muội ruột,muốn bảo vệ y hết mình. Nói hắn ta thích Thẩm Hi Dao là chuyện như nói anh trai yêu em gái,vô lý)
Thẩm Hi Dao lẩm bẩm:"Quả là mình nghĩ nhiều rồi .Chưởng môn không có gì mà mình cứ tự suy diễn lung tung"
Thẩm Hi Dao xốc lại tinh thần,quay sang chỉ vào Linh Điệp, nói:"Ngươi,sao không hóa thành người đi?"
Linh Điệp:[Phần kiềm chế cảm xúc đã bị lỗi,đã được đem đi sửa chữa. Không lâu sau sẽ trở lại)
Y thấy Linh Điệp ở dạng bướm tiện lợi hơn,nhưng dạng người cũng không quá tệ...thôi kệ,được mỹ nam kề bên thì ai mà không thích
Thẩm Hi Dao không cằn nhằn nữa,y ngồi xuống giường, nói:"Ngươi tính xem,điểm thiện cảm của ta đã đạt được bao nhiêu rồi"
Một tấm bảng lập tức hiện ra trước mặt y: (Điểm thiện cảm trong suốt năm năm:5000 điểm)
Thẩm Hi Dao ngơ ngác, nhưng rồi rất nhanh phản ứng lại,y nhăn mặt nói:"Cái gì mà có 5000 điểm?! Có tính nhầm không vậy?"
Linh Điệp nói: [Đã kiểm tra,hệ thống không xảy ra tình trạng lỗi hay bug)
Thẩm Hi Dao nói:"Có khác gì nhau đâu.Nhưng tần ấy năm mà chỉ có 5000 thôi hả?Đùa nhau chắc?"
Linh Điệp:[Ngày mai gặp lại]
Thiếu nữ tay chân bủn rủn,nhỏ giọng nói:"Vâng,vậy đệ tử sẽ ra ngoài ngay"
Thẩm Hi Dao một bên cản thiếu nữ kia lại, một bên lựa lời để giải thích với Chúc Hiểu Phong.Nhưng không ngờ hắn ta lại lên tiếng trước:"Ta hiểu rồi,muội vào đây đi".Đoạn hắn nhìn thiếu nữ,lạnh lùng nói:"Còn ngươi về phòng đi,chép môn quy Chu Dương Phong mười lần cho ta"
Đây là lần đầu tiên Thấm Hi Dao thấy Chúc Hiểu Phong dùng giọng điệu lạnh lùng nói chuyện với một người,đặc biệt là đối với đệ tứ dưới trướng
Chưởng môn coi các đệ tử là nhân tài,nhất định phải xem trọng, cẩn thận mài dũa mới có kết quả.Vậy nên hắn không thường phạt đệ tử kiểu này,cùng lắm răn dạy vài câu.So với các phong chủ khác thì Chúc Hiểu Phong quá mức là dễ tính rồi
Thẩm Hi Dao ngồi xuống mà trong lòng có hơi hoài nghi: "Chưởng môn, muội xin lỗi.Đệ tử của huynh..."
Chúc Hiểu Phong đặt cuốn sáng đang đọc xuống,nói tiếp: "Ta đã nghe rõ mọi chuyện rồi.Người sai trước là đệ tử của ta,muội phạt nó cũng không sao.Hazz, là nó quá lỗ mảng,không biết kính trên nhường dưới"
"Phạt một lần,xem như là bài học nhớ suốt đời.Chắc hẳn muội đến đây là vì muốn bảo ta đuổi con bé khỏi Ngũ
Điệp Sơn,đúng không?"
Còn chẳng đợi Thẩm Hi Dao thì Chúc Hiểu Phong đã nói tiếp:"Ban đầu ta cũng định làm thế rồi.Việc đệ tử của danh môn mà ăn nói không có chừng mực thì đã là chuyện không thể chấp nhận được"
Lông mi Chúc Hiểu Phong khẽ cụp xuống,bất ngờ nắm tay Thẩm Hi Dao,nói:"Còn nếu muội vẫn cảm thấy không hài lòng...thì ta có thể làm theo ý muội"
Thấm Hi Dao bị hành động bất chợt này khiến cho sững sờ,bất giác thu tay về,quay mặt qua chỗ khác. Không thế không nghi ngờ sự bất thường này của Chúc Hiếu Phong
Phạt cũng đã phạt,sao còn có ý định đuổi đệ tử đi? Phải biết rằng để tìm được đệ tử ưu tú tốn rất nhiều công sức. Bây giờ Chúc Hiểu Phong nói muốn đuổi là đuổi,nghe nực cười thế nào ấy
Hơn nữa lời nói của hắn hoàn toàn chứa rõ "cho muội quyết định". Dù biết Chúc Hiểu Phong xem y như muội muội ruột,nhưng cũng hơi quá đáng rồi
Không biết nên gọi là cưng chiều hay là bênh vực quá mức khi thấy người khác lớn giọng với sư muội.Nhưng cuối cùng đây cũng không phải cách duy nhất
Thẩm Hi Dao nói ngắn gọn:"Chỉ cần biết hối lỗi,sẽ cho cơ hội sửa sai"
Chúc Hiểu Phong gật đầu,đã hiểu được quyết định của Thẩm Hi Dao. Hắn mỉm cười nói:"Ngọc Dao, muội thay đổi thật rồi.Ta cứ cảm thấy không quen...à thôi, nói mấy lời thật không phù hợp gì cả"
Hắn nhìn y,trong ánh mắt chứa đầy sự hiền dịu.Thẩm Hi Dao thì bị ánh mắt đó khoáy sâu đến mức bối rối, lần nữa quay đi,nói:"Muội về trước,huynh nhớ ngủ sớm"
Nói xong thì gấp ga gấp gáp rời đi.Chúc Hiểu Phong nhìn theo,lắc đầu cười thầm: "Từ khi nào mà muội lại biết chúc ta ngủ ngon vậy?...Như vậy cũng tốt, đáng ra ngay từ đầu muội nên như thế"
Trời đã tối,Thẩm Hi Dao không còn việc gì làm nữa nên trở về phòng.Nghĩ đến những hành động có phần thiên vị của Chúc Hiểu Phong không khỏi khiến y đặt ra nhiều nghi vấn
Còn cái nắm tay ban nãy nữa, làm sao mà quên được.Đây không phải lần duy nhất Chúc Hiểu Phong nắm tay y,song lại mang tới cảm giác thân thiết vốn không cần đó
Hai người là đồng môn,hơn nữa là phong chủ,lẽ ra nên giữ chừng mực.Thân là chưởng môn của Ngũ Điệp Sơn,vậy người hiểu rõ chuyện này nhất không ai khác ngoài hắn
Cộng vào chuyện hắn ta không trách phạt y,ngược lại có ý hỏi han...Chẳng lẽ..?
Chẳng lẽ Chúc Hiểu Phong thích y sao?
Thẩm Hi Dao phải tự tát vào mặt mình một cái để bỏ đi cái suy nghĩ hoang đường kia
Không thể nào đâu...Chúc Hiểu Phong ấy hoàn hảo về mọi mặt, nếu có thích thì cũng nên thích cô nương nào tài sắc vẹn toàn. Một người vừa cọc cằn vừa thô lỗ,sơ hở là cầm roi đánh người như Thẩm Hi Dao thì làm sao có thể
Với cả người tu tiên cấm chuyện yêu đương này mà,đặc biệt là đối với hai vị phong chủ đã có địa vị trong tu chân giới. Càng phân tích thì càng thấy phi lý
Nhưng mà... nếu xét kỹ thì cũng rất có khả năng
So với các vị phong chủ khác, Thẩm Hi Dao được cưng chiều nhất. Làm sai không những không bị phạt mà còn được đích thân chưởng môn đến hỏi han các thứ, thậm chí lỗi sai đó được bỏ qua một cách công khai
"Linh Điệp".Thẩm Hi Dao quẩn trí quá nên gọi đại hệ thống ra giải thích giúp
Con bướm trong suốt đậu lên vai y,đáp: [Hệ thống phục vụ quý khách 24/7. Quý khách có gì cần hỏi?)
Thẩm Hi Dao xoa trán,hỏi:"Chưởng môn hình như...hình như thích ta đúng không?"
(Chúc Hiểu Phong là nhân vật được xây dựng với tính cách thân thiện,có phần hơi quá trớn nhưng hắn ta ngay cả rung động là gì cũng chưa biết]
[Như được đề cập,đơn giản là hắn xem y như muội muội ruột,muốn bảo vệ y hết mình. Nói hắn ta thích Thẩm Hi Dao là chuyện như nói anh trai yêu em gái,vô lý)
Thẩm Hi Dao lẩm bẩm:"Quả là mình nghĩ nhiều rồi .Chưởng môn không có gì mà mình cứ tự suy diễn lung tung"
Thẩm Hi Dao xốc lại tinh thần,quay sang chỉ vào Linh Điệp, nói:"Ngươi,sao không hóa thành người đi?"
Linh Điệp:[Phần kiềm chế cảm xúc đã bị lỗi,đã được đem đi sửa chữa. Không lâu sau sẽ trở lại)
Y thấy Linh Điệp ở dạng bướm tiện lợi hơn,nhưng dạng người cũng không quá tệ...thôi kệ,được mỹ nam kề bên thì ai mà không thích
Thẩm Hi Dao không cằn nhằn nữa,y ngồi xuống giường, nói:"Ngươi tính xem,điểm thiện cảm của ta đã đạt được bao nhiêu rồi"
Một tấm bảng lập tức hiện ra trước mặt y: (Điểm thiện cảm trong suốt năm năm:5000 điểm)
Thẩm Hi Dao ngơ ngác, nhưng rồi rất nhanh phản ứng lại,y nhăn mặt nói:"Cái gì mà có 5000 điểm?! Có tính nhầm không vậy?"
Linh Điệp nói: [Đã kiểm tra,hệ thống không xảy ra tình trạng lỗi hay bug)
Thẩm Hi Dao nói:"Có khác gì nhau đâu.Nhưng tần ấy năm mà chỉ có 5000 thôi hả?Đùa nhau chắc?"
Linh Điệp:[Ngày mai gặp lại]
/115
|