Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 86 - Bách gia tiên môn cãi vả

/115


Trời dần chuyển về trưa,bách gia tiên môn đã ra ngoài an toàn,Mộ Khuynh Tâm vẫn chưa yên tâm lắm nên thả

Lĩnh Ưng vào kết giới dò xét lần cuối

Lĩnh Ưng là một con đại bàng lông trắng, là loài linh thú cực hiếm,được Mộ Khuynh Tâm xem như con mắt để quan sát tình hình,giống với Tử Linh của Thẩm Hi Dao

Trong lúc Lĩnh Ưng bay đi,Thẩm Hi Dao cùng Hà Sở Tiêu từ trong kết giới bước ra,vẻ mặt người nào cũng trông rất khó nhìn.Tinh Tuyết Tuyết đã ra ngoài từ lâu,thấy sư tôn thân đầy máu thì hốt hoảng vô cùng: "Sư tôn..."

Phong chủ của Ngũ Điệp Sơn cũng hốt hoảng không kém,nhất là Lâm Mi Hoạ. Nàng nhanh chóng tiến tới đỡ

Thẩm Hi Dao,liên tục hỏi han:"Muội bị thương nặng đến vậy rồi sao?Mau vào trong đi,đừng chậm trễ"

Tô Tư Mộc đang ăn bánh ngon lành ở một góc thì bỗng nhiên bị túm áo kéo đi,gã nhìn người kéo mình mà không khỏi bất mãn:"Mi Hoạ,muội muốn ta cứu người cũng không nên lôi ta kiểu vậy chứ?Giữa bao nhiêu người mà muội cư xử thế này đây"

Lâm Mi Hoạ không bận tâm lời trách cứ của Tô Tư Mộc,thản nhiên kéo gã đến chỗ Thẩm Hi Dao,nói:"A Dao bị thương rồi, trị thương cho muội ấy đi"

Tô Tư Mộc cố nhai hết miếng bánh, miễn cưỡng gật đầu:"Được được,ta nhìn sơ thì chỉ bị gãy xương thôi,băng bó là xong ngay"

"Ai giúp ta mang muội ấy vào trong phòng đi,ta biết chắc nếu mà cởi y phục của muội ấy trước mặt nhiều người thế này thì bảo đảm ta về sẽ không thể lành lặn như trước"

Thẩm Hi Dao đang đau,nghe vậy thì giận dữ ném cho Tô Tư Mộc một cái liếc mắt,nói:"Không cần ai giúp,ta tự vào được"

Tô Tư Mộc trong giây lát rùng mình,giả vờ quay đi như chưa thấy chuyện gì.Chúc Hiếu Phong nhìn cảnh này mà không biết nên khóc hay nên cười,đành nói:"Muội vận động mạnh sẽ khiến tình hình trở nên nghiêm trọng hơn,hay cứ để ta dìu vào trong .Bên tay phải có căn phòng riêng,chúng ta vào đó giúp muội trị thương"



Nói đoạn Chúc Hiểu Phong đưa cánh tay ra,ngỏ ý sẽ giúp y đi vào trong.Thẩm Hi Dao ngưc lên nhìn hắn, cái suy nghĩ viễn vông kia lại cứ thế xuất hiện trong tâm trí y

Suy nghĩ chốc lát,y vẫn nhận lấy ý tốt của chưởng môn.Y được hai sư huynh dìu vào phòng,còn Lâm Mi Hoạ ở ngoài cùng các vị môn chủ khác

Đợi Thẩm Hi Dao đã vào trong,bấy giờ Tinh Tuyết Tuyết mới tiến lại Hà Sở Tiêu.Cô nhóc ngạc nhiên ở chỗ hắn thậm chí còn không có vết xước nào,dù vậy vẫn không thể bớt lo lắng

Tinh Tuyết Tuyết hỏi:"Đệ có sao không?Lúc tỷ vừa ra thì nghe tin sư tôn đã vào trong,tỷ không có cách nào thông báo cho sư tôn..."

Hà Sở Tiêu cúi mặt,tự trách: "Vì sư tôn cứu đệ nên người mới bị thương nặng như vậy...đệ thật vô dụng, khiến người đích thân đứng ra chặn đòn tấn công của Khổng Nhãn Xà"

Trong mắt Hà Sở Tiêu,tất cả là lỗi của hắn.Là vì hắn không làm được gì,ngay cả một con Khổng Nhãn Xà cũng không giết được,khiến sư tôn bận tâm về mình

Hắn nhìn vào trong đại điện,vô thức siết lấy Chu Huyết trong tay.Tinh Tuyết Tuyết nhìn theo ánh mắt hắn,thở dài nói: "Đệ đừng cứ tự trách bản thân nữa, loài Khổng Nhãn Xà này cực kỳ khó đối phó,một mình đệ làm sao xử lý được"

Hà Sở Tiêu:"Nhưng..."

Tinh Tuyết tuy cắt ngang:"Không nhưng gì hết, mau vào đại điện với tỷ đi"

Ở bên kia,Lĩnh Ứng đã bay về tay Mộ Khuynh Tâm,bên trong không còn ai nữa.Mộ Khuynh Tâm gật đầu,giơ ngón tay lên,đóng hẳn kết giới rồi chậm rãi trở về chỗ ngồi của mình

Các môn chủ đã tập hợp đầy đủ,ngồi ngay ngắn tại vị trí của mình,ai nấy đều dán ánh mắt tức giận lên người Mộ

Khuynh Tâm.Song chưa ai nói gì,bởi còn ba vị phong chủ của Ngũ Điệp Sơn chưa đến



Tất cả đệ tử không bị thương đều di chuyển ra phía sau ghế của môn chủ.Hà Sở Tiêu và Tinh Tuyết Tuyết cũng tương tự,đứng nghiêm chỉnh đợi sư tôn ra

Hà Sở Tiêu chốc chốc lại lén nhìn vào căn phòng kia,nghĩ đến sư tôn ở cùng hai nam nhân khác lại khiến trong lòng dâng lên cảm giác khó chịu

Dẫu biết đó là sư huynh của người,nhưng vẫn là nam nữ khác biệt,mà hơn nữa là sư tôn phải cởi áo mới có thể băng bó được

Môi hắn hơi mím,một mặt là tự trách bản thân, một mặt là không kiềm chế khi thấy sư tôn đi vào phòng với hai nam nhân bên cạnh

Sau một lúc, Thẩm Hi Dao bước ra,sắc mặt nhợt nhạt, đi hơi chậm.Ban nãy là y không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt Hà Sở Tiêu nên mới gồng mình chịu đựng,bây giờ thì không đủ sức nữa rồi

Đi theo sau là Chúc Hiểu Phong và Tô Tư Mộc. Đôi mắt Tô Tư Mộc thì sưng lên một cục, mũi thì còn vệt máu chưa lau sạch.Chúc Hiểu Phong từ đầu đến cuối chỉ nở một nụ cười, nhẹ nhàng vỗ vai Tô Tư Mộc

Lâm Mi Hoạ từ xa trông thấy,che miệng cười khẩy rồi lên tiếng châm chọc:"Không làm cẩn thận,khiến A Dao đau nên bị đánh cho mấy phát chứ gì.Ta còn lạ gì nữa"

Tô Tư Mộc hậm hực vài cái, siết chặt cây phạt trong tay nhưng không nói gì cả,như ngầm thừa nhận lời châm chọc của sư muội

"Mộ tông chủ là người chủ trì kì thi Đạm Hội,ngài định đưa ra lời giải thích thế nào đây?"

Một môn chủ lên tiếng,chỉa mọi tội lỗi lên đầu Mộ Khuynh Tâm.Dù vậy gã ta vẫn không tỏ ra hoang mang,thay vào đó là sự bình tĩnh, đáp:"Trong số các thí sinh có cả đệ tử của ta,không có lý do gì để ta hại cả"

Vị môn chủ kia bất bình đập bàn,nói:"Vậy con rắn kinh tởm kia ở đâu ra? Làm đệ tử nhà ta bị thương nghiêm trọng.Mộ tông chủ liệu có đền được không?

Chúc Hiểu Phong vốn dịu dàng nho nhã,nhìn cảnh người cãi nhau thì không nhịn được mà chen vào:"Xin các vị bình tĩnh,ta thấy chuyện này rất bất thường,chắc chắn còn có ẩn khúc"

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status