Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 93 - Quyết định đến ma tộc

/115


Ngày hôm sau, Hạc Lộc ở lại Áng Ngọc Phong,được người ở đây tận tình chăm sóc,đặc biệt là Linh Điệp với Bạch

Tử Yên. Đều là đàn ông,một chim một robot cứ thấy gái đẹp là lân la làm quen

Chỉ riêng Thẩm Hi Dao lại thấy không ổn. Chất độc ma tộc tái phát, khiến y đau đớn như bị người ta dùng tay xé từng tất thịt,y chỉ biết ôm ngực nấp trong một góc mà không thể làm được gì

Thẩm Hi Dao sợ đau, không giỏi chịu đựng,bởi thế không bao lâu liền ngất ngay tại chỗ.Cũng may Áng Ngọc Phong không phải ít người,y nhanh chóng được phát hiện rồi đưa về giường

Lúc tỉnh dậy,sắc mặt y tím tái nhợt nhạt rất khó coi,khóe miệng vẫn còn dính chút máu tươi.Mơ hồ thấy xung quanh mình cực kì nhiều người

Còn có tiếng cãi vả!

"Ngươi nhìn đi,sức khỏe của A Dao ngày càng tệ,ngươi là Thánh Y Dược Thủ thì phải tìm cách cứu muội ấy chứ!"

"Ta là thần y chứ có phải thần tiên đâu! Trước đó ta đã nói chỉ có máu của hắc khổng tước mới trị tận gốc được mà!

Muội suốt ngày chỉ đổ lỗi cho ta thôi,ta rõ ràng cũng đang cố hết sức mà"

Lại có tiếng nữ tử mềm mại chen vào cuộc tranh cãi:"Hai vị đang nhắc tới hắc khổng tước sao?Tôi có thể đánh liều lấy từ chỗ ma vương cho Thẩm tông sư"

Dứt câu,có giọng chim tức giận phản đối:"Không được,chủ nhân nhà ta là bị ma tộc hạ độc một lần rồi,không thể tin cô đâu.Ta biết chủ nhân lương thiện nhân từ,cứu mạng cô nhưng không đồng nghĩa bị cô lừa thêm lần nữa"

"Tôi không lừa,tôi thật lòng đó. Thẩm tông sư cứu tôi một mạng, tôi không thể nhìn ngài ấy chịu đau đớn thế được,hơn nữa tôi muốn trả ơn..."

Đầu óc Thẩm Hi Dao dần trở nên tỉnh táo hơn,cuối cùng lấy lại ý thức rồi mở mắt.Đoạn nói chuyện ban nãy tuy y không nghe được hết song cũng hiểu đại khái được tình hình

Hắc khổng tước là thú cưng của ma vương, không phải nói muốn lấy là lấy.Mà cho dù có đến được ma tộc,bắt được con chim đen này thì cũng chưa chắc toàn mạng trở về

Trong nguyên tác cũng không nhắc đến việc Thẩm Hi Dao lấy được máu của hắc khổng tước,cũng tức là nếu



Thẩm Hi Dao không bị Hà Sở Tiêu giết thì cũng sẽ bị cơn đau hành hạ đến chết

Đối với Hà Sở Tiêu thì y có thể mặt dày chạy trốn trước khi hắn tìm đến,nhưng chất độc trong người thì không có cách nào trốn tránh được

Vả lại đây đích thị là cơ hội trời ban.Vô tình cứu thánh nữ ma tộc, thêm một người cùng phe, thêm nữa được ngỏ ý giúp đỡ thì không đồng ý thì quá phí phạm

"Hạc Lộc, nếu cô có thể giúp đỡ ta thì...ta xin đa tạ". Thẩm Hi Dao nói với giọng khàn khàn

Thấy sư muội cố gắng ngồi dậy,Lâm Mi Hoa vô cùng lo lắng,lập tức tiến tới dịu dàng đỡ y,nói:"Muội đừng cử động mạnh,ta mang thuốc đến cho muội rồi đây.Còn chuyện hắc khổng tước đó chúng ta nói chuyện sau đi"

Lâm Mi Hoạ đưa bát thuốc đến,y không thể từ chối nàng nên liền nhận lấy,uống một phát hết chén.Một phần là đây là lòng tốt của sư tỷ,hai là cơn đau vẫn còn âm ỉ ở trong tim,uống thuốc để dịu cơn đau xuống

Uống xong Thẩm Hi Dao nói tiếp:"Hạc Lộc, ta đi cùng cô"

"Không được!"

Tô Tư Mộc cùng Bạch Tử Yên lập tức phản ứng gay gắt.Ai cũng đều biết rằng một khi đến ma tộc,đặc biệt là nơi ở của ma vương sẽ không có cơ hội trở về

Gã sư huynh cả ngươi xanh lè như lá lá trúc kia dùng để quạt chỉ vào Hạc Lộc ngồi cách đó không xa,nói: "Cô ta là người ma tộc,vết thương đã khỏi từ lâu rồi,bây giờ nói muốn trả ơn gì đó...làm sao mà tin được!"

"Ngọc Dao,muội đi theo cô ta về ma tộc thì khác nào con mồi tự dâng lên miệng cọp chứ?!"

"Ma tộc với nhân tộc trước nay nước sông không phạm nước giếng,nếu đến ma tộc rồi mà bị tên ma vương bắt được thì không chỉ là muội bị giết, mà còn xem đây là lời khiêu khích từ nhân tộc,không chừng hai giới sẽ có chiến tranh đó!"

Thẩm Hi Dao biết rõ Tô Tư Mộc là đang lo lắng cho an nguy của mình,nhưng phản ứng thái quá của gã có thể khiến Hạc Lộc buồn lòng

Hạc Lộc tuy là người ma tộc nhưng từ đầu đến cuối chưa từng lộ sát khí muốn giết người,ngược lại Tô Tư Mộc luôn tỏ ra thù địch.Dẫu không nói ra song Thẩm Hi Dao biết rõ gã đã muốn đuổi Hạc Lộc khỏi Áng Ngọc Phong lâu rồi

Có lẽ sau lần Thẩm Hi Dao bị hạ độc đến thừa sống thiếu chết, Tô Tư Mộc mới mẫn cảm với người ma tộc như vậy.Y không thế hoàn toàn trách gã được



Chung quy là gã lo lắng cho y thôi

Thẩm Hi Dao nắm tay Lâm Mi Hoạ, nói:"Người bị hạ độc là muội,phải chính tự giải quyết thôi.Sẽ không làm phiền đến mọi người"

"Nhưng A Dao..."

"Không sao đâu, Lâm tỷ yên tâm"

Lâm Mi Hoa nói:"Vậy ta đi cùng muội,có gì chúng ta sẽ đồng tâm hiệp lực..."

Thẩm Hi Dao khẽ cười nhẹ:"Như vậy thì liên lụy đến tỷ rồi"

Bạch Tử Yên nhanh nhảu chen vào:"Chủ nhân,ma tộc nguy hiểm lắm,ngài đến đó lỡ như...lỡ như,tôi không dám nghĩ tới nữa này.Ngài cứ để ả ma tộc này tự lấy một mình đi,cũng không mất mát gì mà"

Thẩm Hi Dao lườm con chim trắng nhiều chuyện kia,nói:"Vậy nếu Hạc Lộc bị phát hiện thì sao?"

Bạch Tử Yên: "Thì kệ cô ta..."

"Ngươi nói hay lắm,vậy ngươi bắt được hắc khổng tước không?Ngươi giúp ta chữa bệnh được không?"

Bạch Tử Yên cứng họng, nhất thời đứng im như trời trồng

Vốn dĩ Hạc Lộc chỉ muốn giúp y,hơn hết chính nàng biết rõ tiếp tay cho nhân tộc sẽ bị phạt tội nặng như thế nào,nhưng nàng vẫn chọn cách giúp ân nhân

Dẫu một khi phát hiện sẽ bị tra tấn đến chết,moi tim hay hồn phách vĩnh viễn không siêu độ

Y làm sao cứ thế để mặc Hạc Lộc tự tìm đường chết.Cho dù y không thể so kèo một chín một mười với ma vương nhưng ít nhất cũng đủ sức tìm đường trốn chạy cho cả hai

"Cứ quyết định như vậy đi"

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status