Cuối cùng tiệc tàn.Thiên Minh Quân được người hầu đưa về tẩm cung,đám người đeo mặt nạ lẫn dàn vũ công cũng đi hết,công chúa cũng đã trở về
Hạc Lộc thân là thánh nữ riêng của ma vương,đáng lẽ phải vào trong hầu hạ Thiên Minh Quân,nhưng do nàng đã hứa với Thẩm Hi Dao nên không vào,thay vào đó nàng đứng bên ngoài đợi gã say hẳn rồi mới dám hành động
Bầu không khí cung Huyền Văn của Thiên Minh Quân ngày một yên ắng hơn,bấy giờ Hạc Lộc mới dắt Thẩm Hi
Dao tiến sâu vào trong
Bên trong Huyền Văn Cung giúp Thẩm Hi Dao có cái nhìn khác về người ma tộc.Trước nay người ma tộc đều hình hài dị dạng,toàn sử dụng vũ khí thô sơ,bởi thế nhân tộc thường nghĩ ma tộc nghèo khổ lắm
Song mỗi món bên trong đây lại toát lên khí chất sang trọng,không những được chạm khắc tinh xảo mà còn làm từ nguyên liệu đắt đỏ. Nếu so với Mạn Đàm Tông về độ giàu thì hơn hẳn gấp mấy lần
Theo như lời Hạc Lộc,căn phòng chứa hắc khổng tước nằm phía sau tẩm diện của Thiên Minh Quân,muốn bắt được hắc khổng tước phải đi ngang qua đó
Hai người làm theo kế hoạch, Hạc Lộc được tự do ra vào Huyền Văn Cung nên không bị ai nghi ngờ. Trong lúc
Thẩm Hi Dao được nàng đi ngang qua tẩm điện của Thiên Minh Quân thì vô tình y trông thấy gã vẫn còn thức
Như có tật giật mình, Thẩm Hi Dao cư nhiên đứng hình tại chỗ,sợ di chuyển tiếp sẽ đánh động đến Thiên Minh Quân bên trong
Tuy nhiên Hạc Lộc đã trấn an y:"Ân nhân yên tâm,tôn thượng đã không còn tỉnh táo nữa đâu,vả lại khi say ngài ấy thường có hành động như vậy"
Có vẻ lời Hạc Lộc nói không sai.Thiên Minh Quân tuy ngồi nhưng tư thế xiêu xiêu vẹo vẹo, tay cầm một vò rượu vàng,quay lưng về phía y
Trước mặt gã có một bức họa,trong tranh là hình vẽ một nữ tử cầm kiếm,song gương mặt nữ tử kia lại có nét u buồn khó tả,dẫu vậy môi nàng vẫn cười
Trong tức thì Thẩm Hi Dao không khỏi mở tròn hai mắt
Nữ tử kia rất quen,hình như đã từng gặp qua ở đâu đó rồi...
Y cố lục lọi lại trí nhớ của mình
Đột nhiên hình ảnh mờ mờ ảo ảo của một nữ nhân bế trên tay đứa bé vừa sinh ngồi khóc giữa đống xác người xuất hiện trong tâm trí Thấm Hi Dao
Khung cảnh trong kí ức hoang tàn sơ xác,máu tươi xuất hiện khắp nơi,kèm theo đó là tiếng khóc tuyệt vọng của nữ nhân lẫn tiếng oe oe sợ hãi của đứa bé
Ybất giác sững người trong giây lát,ánh mắt không thể rời khỏi nữ tử được vẽ trong tranh
Tại sao trong kí ức của Thẩm Hi Dao có bóng dáng nữ tử này?
Tại sao bức họa đó lại ở trong phòng Thiên Minh Quân?
Chẳng lẽ chuyện này có mối quan hệ mật thiết nào sao?
Nhưng y không có nhiều thời gian nghĩ ngợi đến vậy,Hạc Lộc đã nhanh chóng kéo y đến căn phòng cần tìm. Bốn bức tường nơi đây đều được dát vàng,mọi vật dụng phát ra ánh sáng lấp la lấp lánh,đủ sức chiếu mù mắt bất kì kẻ nào
Hắc khổng tước trước mặt,chỉ cần bắt về là xong.Nhưng mọi thứ diễn ra quá suông sẻ,quá thuận lợi không khỏi khiến trong lòng Thẩm Hi Dao đặt ra một câu nghi vấn
Y vừa thu hắc khổng tước vào chiếc lồng trong túi càn khôn vừa quay sang nói với Hạc Lộc: "Cô không sợ khi giúp ta mà bị Thiên Minh Quân phát hiện rồi kết cục sẽ như ban nãy...biến cô thành tro thì sao?"
Hạc Lộc đáp:"Tôi đương nhiên sợ,nhưng được giúp ân nhân là trên hết.Cho dù có chết cũng không hối hận"
Thẩm Hi Dao cũng phải nể người ma tộc thật,cho dù việc làm có ảnh hưởng đến tính mạng vẫn quyết tâm phải làm để báo đáp ân nhân
Y định nói tiếp thì đột nhiên bên ngoài có tiếng âm lãnh đến cực hạn vang vào:"Hay cho câu có chết cũng không hối hận của một thánh nữ không biết trời cao đất dày như ngươi!"
Kế tiếp là tiếng vỗ tay bôm bốp ròn rã:"Khéo thật,thánh nữ ma giới mà lại tiếp tay cho những kẻ tu tiên ngu ngốc kia của nhân tộc.Bổn vương bất ngờ quá đấy"
Cả hai đồng loạt quay người,nhìn thấy kẻ bước vào là Thiên Minh Quân thì tức thì cứng đờ.Đặc biệt là Hạc Lộc,sắc mặt nàng cắt không còn giọt máu, vội vàng quỳ rạp xuống,dập đầu liên tục
"Tôn thượng...thần...thần.."
Hạc Lộc không thể biện minh cho bản thân được,điều đó càng giúp Thiên Minh Quân lấy được cái cớ.Gã cười lạnh,quét Thấm Hi Dao và Hạc Lộc bằng ánh mắt khinh thường
"Tiện nhân!Được bốn vương cưng chiều thế này mà còn không biết điều.Dám lén lút sau lưng bốn vương cấu kết với bọn nhân tộc này"
Thẩm Hi Dao không nói gì mà lùi ra sau,tay đã gọi Kha Nhã tới. Nếu Thiên Minh Quân cứ tiếp tục dồn y vào đường cùng thì y sẽ liều mạng với gã
Trong ánh mắt Thiên Minh Quân hiện rõ nỗi căm phẫn thấu xương tủy, nói với giọng lành lạnh:"Thẩm tông sư...
ha,cuối cùng cũng có thể gặp mặt"
Thiên Minh Quân bỏ mặc Hạc Lộc quỳ trên đất,cứ thế đi thẳng về phía Thẩm Hi Dao.Y biết rõ mình không đủ sức đối diện trực tiếp với gã ma vương đã sống hơn ngàn tuổi này,bèn cầu cứu hệ thống
"Linh Điệp đâu?!Hệ thống đâu?!Ta sắp chết mất xác rồi!Mẹ kiếp,cứu ta!"
(Từ từ,Linh Điệp đã nhận được lời cầu cứu từ quý khách,đang trên đường đến đây.Vui lòng quý khách đợi một chút]
"Địt địt,nhanh lên!"
Từ khi xuyên không đến giờ,chưa bao giờ tâm trạng y trở nên hoảng loạn như vậy,cũng quên mất việc giữ gìn hình tượng
Thiên Minh Quân càng ngày càng tiến tới gần,Thẩm Hi Dao theo thói quen cầm Kha Nhã lên,chỉa ngay mặt hắn,nói:"Không được lại đây"
Thiên Minh Quân dùng một tay chụp lấy lưỡi kiếm,mạnh bạo ném ra xa.Gã bóp cổ y,đập sau gáy y vào tường, tức giận nói:"Thẩm Hi Dao,từ lâu ta đã muốn băm thân xác ngươi thành trăm mảnh, muốn chính tay ta moi tim ngươi ăn sống,muốn ngươi chết không toàn thây!!"
Bàn tay Thiên Minh Quân to lớn vô cùng, huống hồ gã còn bóp rất mạnh,Thẩm Hi Dao nhanh chóng không thở được. Hai mắt y trợn tròn,tâm trí hỗn loạn,chỉ còn biết vùng vẫy trong vô vọng
"Khực..khực….buôngra."
"Ha,vừa đúng lúc, là ngươi tự tìm đến cái chết đó Thẩm Hi Dao à!
Hạc Lộc thân là thánh nữ riêng của ma vương,đáng lẽ phải vào trong hầu hạ Thiên Minh Quân,nhưng do nàng đã hứa với Thẩm Hi Dao nên không vào,thay vào đó nàng đứng bên ngoài đợi gã say hẳn rồi mới dám hành động
Bầu không khí cung Huyền Văn của Thiên Minh Quân ngày một yên ắng hơn,bấy giờ Hạc Lộc mới dắt Thẩm Hi
Dao tiến sâu vào trong
Bên trong Huyền Văn Cung giúp Thẩm Hi Dao có cái nhìn khác về người ma tộc.Trước nay người ma tộc đều hình hài dị dạng,toàn sử dụng vũ khí thô sơ,bởi thế nhân tộc thường nghĩ ma tộc nghèo khổ lắm
Song mỗi món bên trong đây lại toát lên khí chất sang trọng,không những được chạm khắc tinh xảo mà còn làm từ nguyên liệu đắt đỏ. Nếu so với Mạn Đàm Tông về độ giàu thì hơn hẳn gấp mấy lần
Theo như lời Hạc Lộc,căn phòng chứa hắc khổng tước nằm phía sau tẩm diện của Thiên Minh Quân,muốn bắt được hắc khổng tước phải đi ngang qua đó
Hai người làm theo kế hoạch, Hạc Lộc được tự do ra vào Huyền Văn Cung nên không bị ai nghi ngờ. Trong lúc
Thẩm Hi Dao được nàng đi ngang qua tẩm điện của Thiên Minh Quân thì vô tình y trông thấy gã vẫn còn thức
Như có tật giật mình, Thẩm Hi Dao cư nhiên đứng hình tại chỗ,sợ di chuyển tiếp sẽ đánh động đến Thiên Minh Quân bên trong
Tuy nhiên Hạc Lộc đã trấn an y:"Ân nhân yên tâm,tôn thượng đã không còn tỉnh táo nữa đâu,vả lại khi say ngài ấy thường có hành động như vậy"
Có vẻ lời Hạc Lộc nói không sai.Thiên Minh Quân tuy ngồi nhưng tư thế xiêu xiêu vẹo vẹo, tay cầm một vò rượu vàng,quay lưng về phía y
Trước mặt gã có một bức họa,trong tranh là hình vẽ một nữ tử cầm kiếm,song gương mặt nữ tử kia lại có nét u buồn khó tả,dẫu vậy môi nàng vẫn cười
Trong tức thì Thẩm Hi Dao không khỏi mở tròn hai mắt
Nữ tử kia rất quen,hình như đã từng gặp qua ở đâu đó rồi...
Y cố lục lọi lại trí nhớ của mình
Đột nhiên hình ảnh mờ mờ ảo ảo của một nữ nhân bế trên tay đứa bé vừa sinh ngồi khóc giữa đống xác người xuất hiện trong tâm trí Thấm Hi Dao
Khung cảnh trong kí ức hoang tàn sơ xác,máu tươi xuất hiện khắp nơi,kèm theo đó là tiếng khóc tuyệt vọng của nữ nhân lẫn tiếng oe oe sợ hãi của đứa bé
Ybất giác sững người trong giây lát,ánh mắt không thể rời khỏi nữ tử được vẽ trong tranh
Tại sao trong kí ức của Thẩm Hi Dao có bóng dáng nữ tử này?
Tại sao bức họa đó lại ở trong phòng Thiên Minh Quân?
Chẳng lẽ chuyện này có mối quan hệ mật thiết nào sao?
Nhưng y không có nhiều thời gian nghĩ ngợi đến vậy,Hạc Lộc đã nhanh chóng kéo y đến căn phòng cần tìm. Bốn bức tường nơi đây đều được dát vàng,mọi vật dụng phát ra ánh sáng lấp la lấp lánh,đủ sức chiếu mù mắt bất kì kẻ nào
Hắc khổng tước trước mặt,chỉ cần bắt về là xong.Nhưng mọi thứ diễn ra quá suông sẻ,quá thuận lợi không khỏi khiến trong lòng Thẩm Hi Dao đặt ra một câu nghi vấn
Y vừa thu hắc khổng tước vào chiếc lồng trong túi càn khôn vừa quay sang nói với Hạc Lộc: "Cô không sợ khi giúp ta mà bị Thiên Minh Quân phát hiện rồi kết cục sẽ như ban nãy...biến cô thành tro thì sao?"
Hạc Lộc đáp:"Tôi đương nhiên sợ,nhưng được giúp ân nhân là trên hết.Cho dù có chết cũng không hối hận"
Thẩm Hi Dao cũng phải nể người ma tộc thật,cho dù việc làm có ảnh hưởng đến tính mạng vẫn quyết tâm phải làm để báo đáp ân nhân
Y định nói tiếp thì đột nhiên bên ngoài có tiếng âm lãnh đến cực hạn vang vào:"Hay cho câu có chết cũng không hối hận của một thánh nữ không biết trời cao đất dày như ngươi!"
Kế tiếp là tiếng vỗ tay bôm bốp ròn rã:"Khéo thật,thánh nữ ma giới mà lại tiếp tay cho những kẻ tu tiên ngu ngốc kia của nhân tộc.Bổn vương bất ngờ quá đấy"
Cả hai đồng loạt quay người,nhìn thấy kẻ bước vào là Thiên Minh Quân thì tức thì cứng đờ.Đặc biệt là Hạc Lộc,sắc mặt nàng cắt không còn giọt máu, vội vàng quỳ rạp xuống,dập đầu liên tục
"Tôn thượng...thần...thần.."
Hạc Lộc không thể biện minh cho bản thân được,điều đó càng giúp Thiên Minh Quân lấy được cái cớ.Gã cười lạnh,quét Thấm Hi Dao và Hạc Lộc bằng ánh mắt khinh thường
"Tiện nhân!Được bốn vương cưng chiều thế này mà còn không biết điều.Dám lén lút sau lưng bốn vương cấu kết với bọn nhân tộc này"
Thẩm Hi Dao không nói gì mà lùi ra sau,tay đã gọi Kha Nhã tới. Nếu Thiên Minh Quân cứ tiếp tục dồn y vào đường cùng thì y sẽ liều mạng với gã
Trong ánh mắt Thiên Minh Quân hiện rõ nỗi căm phẫn thấu xương tủy, nói với giọng lành lạnh:"Thẩm tông sư...
ha,cuối cùng cũng có thể gặp mặt"
Thiên Minh Quân bỏ mặc Hạc Lộc quỳ trên đất,cứ thế đi thẳng về phía Thẩm Hi Dao.Y biết rõ mình không đủ sức đối diện trực tiếp với gã ma vương đã sống hơn ngàn tuổi này,bèn cầu cứu hệ thống
"Linh Điệp đâu?!Hệ thống đâu?!Ta sắp chết mất xác rồi!Mẹ kiếp,cứu ta!"
(Từ từ,Linh Điệp đã nhận được lời cầu cứu từ quý khách,đang trên đường đến đây.Vui lòng quý khách đợi một chút]
"Địt địt,nhanh lên!"
Từ khi xuyên không đến giờ,chưa bao giờ tâm trạng y trở nên hoảng loạn như vậy,cũng quên mất việc giữ gìn hình tượng
Thiên Minh Quân càng ngày càng tiến tới gần,Thẩm Hi Dao theo thói quen cầm Kha Nhã lên,chỉa ngay mặt hắn,nói:"Không được lại đây"
Thiên Minh Quân dùng một tay chụp lấy lưỡi kiếm,mạnh bạo ném ra xa.Gã bóp cổ y,đập sau gáy y vào tường, tức giận nói:"Thẩm Hi Dao,từ lâu ta đã muốn băm thân xác ngươi thành trăm mảnh, muốn chính tay ta moi tim ngươi ăn sống,muốn ngươi chết không toàn thây!!"
Bàn tay Thiên Minh Quân to lớn vô cùng, huống hồ gã còn bóp rất mạnh,Thẩm Hi Dao nhanh chóng không thở được. Hai mắt y trợn tròn,tâm trí hỗn loạn,chỉ còn biết vùng vẫy trong vô vọng
"Khực..khực….buôngra."
"Ha,vừa đúng lúc, là ngươi tự tìm đến cái chết đó Thẩm Hi Dao à!
/115
|