Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 96 - Không thể phản kháng

/115


Thiên Minh Quân vốn dĩ định giết Thẩm Hi Dao ngay,nhưng rồi sau khi nhìn cảnh y chật vật vùng vẫy,dần mất hết huyết sắc thì lại đột nhiên nổi hứng,không muốn giết ngay

"Tôn thượng,xin ngài đừng giết Thẩm tông sư mà...". Hạc Lộc không nỡ thấy Thẩm Hi Dao chết tại đây, nàng liền đánh liều bò tới ôm chân Thiên Minh Quân mà cầu xin

Thiên Minh Quân không nhân nhượng đá Hạc Lộc ra,càng ngày càng nhấc Thẩm Hi Dao lên cao,nghiến răng nói:

"Đồ tiện nhân,ngươi còn cơ hội cầu xin à?Người đâu,giam ả lại,chờ ngày trừng phạt"

Hạc Lộc bị hai kẻ đeo mặt nạ xách ra ngoài,nàng kịch liệt phản đối nhưng hết thảy đều không có tác dụng

Còn về phần Thẩm Hi Dao thì sức lực của y ngày một yếu ớt,sự vùng vẫy đã không còn mạnh như ban đầu nữa. Tiêu cự trước mắt cứ thế giảm dần

Khó thở quá!!

Y không thể phản kháng

Y sẽ chết ở nơi này sao?

Không...còn Tử Linh mà!Đàn bướm ấy nhất định sẽ cứu y!

Thẩm Hi Dao lấy chút ý thức còn sót lại, khàn khàn ra lệnh:" Tử... khực... Tử Linh..."

Đàn bướm Tử Linh nhận lệnh,như ong vỡ tổ mà nườm nượp kéo đến,bao quanh khắp căn phòng. Thiên Minh Quân không tỏ ra lạ lẫm mấy,nhàn nhạt nói với Thẩm Hi Dao:"Ngươi nghĩ con côn trùng ấy có thể cứu được ngươi ư?"

"Tử Linh đoạt mạng sao?Nực cười quá mà"

Thiên Minh Quân nở nụ cười vặn vẹo, từ tay vung tay luồng hắc khí,đàn Tử Linh nhanh như chớp tan thành nhiều mảnh vụn nhỏ.Có vài con Tử Linh đậu trên người Thiên Minh Quân cũng bị gã một tay bóp nát

Hai mắt Thẩm Hi Dao mở tròn, không thể ngờ rằng Tử Linh sẽ dễ dàng bị giết như vậy

Y tuyệt vọng rồi!

Thiên Minh Quân sẵn tiện ném một luồng hắc khí xuyên qua ngực Thẩm Hi Dao, nhưng cũng may không trúng tim,song máu bắt đầu chảy xuống,nhuộm đỏ y phục



Bàn tay Thẩm Hi Dao liên tục cào lên cánh tay Thiên Minh Quân,song rất nhanh chóng thả xuống. Y nhắm mắt,hơi thở yếu đến mức sẽ nhầm rằng y đã chết

Thiên Minh Quân thất vọng nói:"Hừ, cứ tưởng Thẩm tông sư trong lời truyền miệng sẽ lợi hại đến cỡ nào,xem ra cũng chỉ là bọn vô dụng"

Lực siết tay của gã dẫu vậy vẫn không hề giảm bớt,gương mặt Thẩm Hi Dao nhợt nhạt tái xanh,cần cổ bị những ngón tay ghì sâu,tạo thành vết lõm bầm tím

Bịch

Gã chê Thẩm Hi Dao bẩn tay,thuận tiện ném mạnh y vào tường.Cả người y nhận phải lực va đập lớn,đặc biệt lưng chịu sát thương nhiều nhất,chưa được bao lâu đã nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc (1

Đồng thời từ miệng y phun ra ngụm máu,lấm lem hết lên gương mặt kiều diễn của y.Thiên Minh Quân tiến gần,ngồi xuống,song gã vẫn chưa hài lòng

Gã túm tóc y,đập liên tục xuống nền đất. Cho đến khi nhìn thấy gương mặt đầy máu của y thì gã mới thỏa mãn mà buông tay

"Thẩm tông sư Thẩm tông sư...ha ha,ngươi chắc chắn không ngờ bản thân sẽ có ngày hôm nay đúng không?Bổn vương không giết chết ngươi ngay,bổn vương muốn hành hạ ngươi sống không được mà chết cũng xong"

Nói đoạn Thiên Minh Quân sờ vào gương mặt y,như nhận ra gì đó,miệng nhếch lên:"Hửm,dung nhan này cũng không tồi..Nếu bổn vương không giết ngươi thì ngươi cũng nên báo đáp bổn vương nhỉ?"

Gã nghĩ rồi bế Thẩm Hi Dao lên,tiến về tẩm cung của mình

Thẩm Hi Dao lần nữa bị ném lên giường với không chút nhân từ. Xương lưng của y vốn đã gãy, nay phải chịu thêm lực mạnh nên cơ thể lập tức có phản ứng,run rấy không thôi

Thiên Minh Quân chậm rãi cởi y phục, ánh mắt gã khi nhìn y chứa đựng sự sâu xa khó tả

Đúng lúc này vị công chúa kia bước tới,thấy Thẩm Hi Dao rơi vào tình cảnh như vậy thì vội vàng chạy lại,ngăn hành động của cha mình trước khi quá muộn

"Cha!Cha không được động vào người này!"

Thiên Minh Quân một vẻ mặt khó hiểu,nghiên đầu hỏi:"Con đang bảo vệ cho ả ta sao?"

Cùng lúc Linh Điệp xuất hiện,khổ nỗi xuất hiện ngay ở giữa hai cha con kia. Khung cảnh lập tức chuyển từ căng thẳng đến sượng trân cực kỳ

Linh Điệp:"Xin chào,chắc ngài là Thiên Minh Quân nhỉ? Chà,đã già rồi mà trông cũng không tệ lắm...Ha ha, nếu ta đoán không lầm thì đây là công chúa Thiên Cơ,xin chào xin chào..."

Chuyện vui của mình hết lần này đến lần khác bị phá đám khiến sắc mặt Thiên Minh Quân trở nên đen kịt, không nói không rằng tung ra luồng hắc khí vào người Linh Điệp



Linh Điệp nhanh chóng lách người sang một bên,hốt hoảng nói:"Bậy nha!Tôi chưa làm gì mà ngài đã động thủ

rồi,sao không chịu nói chuyện đàng hoàng gì hết trơn vậy?"

Như cảm thấy nếu phí thời gian ở đây thì khách hàng sẽ gặp nguy hiểm nên Linh Điệp lập tức chạy lại bế Thẩm

Hi Dao lên

"Tôi cứu người thôi,không làm phiền ngài nữa đâu". Linh Điệp để lại câu cuối cùng rồi biến mất

Nhưng chưa được bao lâu thì hắn lại xuất hiện lần nữa,trên lưng vẫn cõng Thẩm Hi Dao đang mê man bất tỉnh, thản nhiên như thật nói:"À quên mất,tôi còn phải cứu Hạc Lộc cô nương nữa"

Thiên Cơ dù không biết nam nhân này là ai,song nhìn cách hắn lo lắng cho Thẩm Hi Dao thì nàng cũng đã yên tâm hơn phần nào

Ngược lại cơn tức giận của Thiên Minh Quân đã không thể kiềm chế thêm,gã vung tay, tức khắc Linh Điệp đã không thể di chuyển được

Thiên Minh Quân sầm mặt: "Đúng là gan to bằng trời!Các ngươi nghĩ Huyền Văn Cung của ta muốn đến là đến,muốn đi là đi sao?"

"Cha,dừng tay đi!"

Thiên Cơ vội vội vàng vàng chạy lại ôm Thiên Minh Quân,giọng cầu khẩn:"Cha không được giết Thẩm tông sư!

Nếu cha còn động thủ thì con sẽ tự sát cho người xem!!"

"Cha đừng khiến nửa đời sau của con phải ôm lấy sự hối hận"

"Hối hận gì?Chẵng lẽ con không biết ta nếu không giết Thẩm Hi Dao thì cũng sẽ hối hận cả đời sao?"

"Nếu cha giết Thẩm tông sư,con sẽ mất đi người con yêu!"

Thiên Minh Quân khựng người

Linh Điệp tranh thủ cơ hội đó chạy vèo đi

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status