Nghe Nói Ta Là Sư Tôn Phản Diện Không Thể Cứu Rỗi

Chương 98 - Sao người giết mẫu thân của con?

/115


Thẩm Hi Dao mở mắt, nhưng khung cảnh trước mặt không phải là căn phòng thân thuộc ở căn chung cư hay u ám của địa ngục Vô Gián

Trước mặt không có gì ngoài một không gian tối đen như mực

Y xoa đầu,cứ tưởng mình sẽ được trở về thực tại hoặc rơi xuống địa ngục, nào ngờ tất cả đều không đúng

Bất chợt có luồng ánh sáng hiện lên,lại là giọng nói như Al vọng bên tai:(Hệ thống phát hiện quý khách đã gặp sự cố ngoài ý muốn:Chết trước tình tiết quan trọng!)

(Bây giờ acc Thẩm Hi Dao vẫn chưa nhận đủ điểm thiện cảm để tạo một thân xác mới.Kích hoạt chức năng hỗ trợ)

"Hỗ trợ?Sao lúc ta bị Thiên Minh Quân giết không kích hoạt chức năng hỗ trợ luôn đi?".Thẩm Hi Dao bất bình nói:

"Đợi ta chết rồi mới chịu kích hoạt, rốt cuộc các ngươi có thật sự xem khách hàng là trên hết không vậy?"

(Nếu quý khách không cảm thấy hài lòng về dịch vụ này thì hệ thống sẽ đưa quý khách trở về thực tại-Đồng nghĩa:Chết!]

Càng nói chỉ càng khiến y trở nên bực mình,tức giận nói:"Ngươi nói như không nói vậy!Nếu giúp sống lại được thì giúp, không giúp được thì bớt nói mấy lời vô nghĩa đi!"

Hệ thống nói: [Chỉ cần quý khách hoàn thành được nhiệm vụ của hệ thống đặt ra thì sẽ lấy lại được acc Thẩm Hi Dao]

Hệ thống nói:[Chỉ cần quý khách hoàn thành được nhiệm vụ của hệ thống đặt ra thì sẽ lấy lại được acc Thẩm Hi

Dao]

Thẩm Hi Dao chỉnh sửa lại tóc tai,biếng nhác hỏi:"Nhiệm vụ gì?"

Hệ thống không đáp, lặng lẽ biến mất

Khung cảnh xung quanh lập tức chuyển đổi,song bởi ánh sáng khi chuyển cảnh quá chói khiến Thẩm Hi Dao buộc phải nhắm mắt lại

Khi mở mắt lần nữa,trước mắt y lúc này là...là vô vàn xác chết nằm ngỗn ngang!



Thẩm Hi Dao sửng sốt, hai mắt trợn tròn.Mỗi cái xác dưới đất đều có vài ba con bướm trắng như thủy tinh đậu lên hút máu

Xác chết nào cũng mang một vẻ mặt kinh hãi,máu bị hút đến mức trở thành cái xác khô.Nơi nào cũng đầy xác chết xen lẫn máu tươi, viễn cảnh y không ngờ sẽ phải đối mặt

Thẩm Hi Dao muốn quay người,xem xem chuyện gì đã xảy ra,cơ mà y không thể điều khiển được cơ thể,tự động tiến về phía trước mà không nghe theo suy nghĩ của y

Thẩm Hi Dao cứ đi thẳng về phía trước,cho đến khi trước mắt xuất hiện một nữ tử tay bế đứa con.Y chợt nhận ra,đây là người trong bức họa treo trong phòng của Thiên Minh Quân

Nữ tử ấy mặt mày lấm lem máu,song cái nét kiên cường vẫn không bị che đi.Nàng ta dùng đôi mắt căm phẫn nhìn về phía y,nói:"Thẩm Hi Dao!Ngươi đúng là mặt người dạ thú!Mất hết nhân tính rồi!"

Thấm Hi Dao nghe giọng của chính mình nói:"Là Thánh Tông Đường các ngươi vô dụng. Ha, một môn phái nhỏ thôi mà,ta dùng để thử Tử Linh thì có làm sao?"

Nữ tử kia nghiến răng, quát lớn:"Thẩm Hi Dao ngươi máu lạnh vô tình, tất cả già trẻ lớn nhỏ đều bỏ mạng dưới tay ngươi,chắc chắn họ sẽ biến thành lệ quỷ,kéo ngươi chết cùng!"

Đứa bé trong tay nàng khóc lên dữ dội,đôi bàn tay nhỏ xíu quơ lên loạn xạ. Tiếng khóc chói tai mà đứt quãng từng khúc, mọi sự sợ hãi không tài nào giấu giếm được

Nữ tử kia tuyệt vọng cùng cực,một mặt ôm đứa con của mình thật chặt,một mặt đối diện với Thẩm Hi Dao

"Cái gì mà Nhất Mị Ngọc Dao,cái gì mà Thẩm tông sư người người ca tụng...Ha ha,thật nực cười!Ngươi giết người không chớp mắt,xem mạng người như cỏ rác...Ngươi không bằng cầm thú!

"Thẩm Hi Dao!Ta nguyền rủa ngươi sau này ác giả ác báo,sống không bằng chết, bị người đời phỉ nhố!Thẩm Hi Dao,ta nguyền rủa ngươi!!"

"Ta nguyền rủa ngươi!"

"Ta nguyền rủa ngươi!!!"

Thẩm Hi Dao nhận thấy bản thân dường như không nhịn được nữa,tức giận tiến tới. Bàn tay cầm Kha Nhã đã dính đầy máu,ý định tiếp theo quá rõ ràng rồi

Nhưng y không khống chế được

"Dừng lại dừng lại!Ta không muốn giết người!Hệ thống đâu rồi,sao tự nhiên đưa ra nhiệm vụ kì cục vậy? Hệ thống!

Điếc rồi à?!"



Thẩm Hi Dao kinh hãi,tuy y đã từng đánh người đến trầy da tróc thịt,nhưng y chưa từng giết người bao giờ.Bây giờ y không dám nhìn cảnh máu me kinh dị này,song đến mắt cũng không nhắm được

Bước chân ngày một tiến gần.Kha Nhã giơ lên,dứt khoát chém xuống

Bồng có một bàn tay khẽ chạm vào vai y,cắt ngay vào thời khắc Kha Nhã định chém đầu nữ tử kia.Thấm Hi Dao theo thói quen quay người, trong giây lát cứng đơ người

Phía sau lưng y là một nam nhân cao lớn,sắc mặt âm lãnh,trên môi nở nụ cười phức tạp

"Sư tôn,sao người lại giết mẫu thân của con?"

"Sư tôn,sao người độc ác vậy?"

Ngay sau đó lại có một bàn tay nắm vạt áo của Thẩm Hi Dao,khiến y lần nữa phải quay người

Người nắm tay y chính là vị đồ đệ mà y luôn tìm mọi cách chối rằng mình thật sự yêu thương hắn. Tóc Hà Sở Tiêu búi cao,bộ y phục Áng Ngọc Phong trắng tinh, nụ cười vẫn tỏa sáng như mọi ngày

"Sư tôn...". Tức thì thái độ Hà Sở Tiêu thay đổi chóng mặt,hắn tối sầm mặt,gằn giọng:"Sư tôn,vì sao con không hề làm gì mà đến lần này đến lần khác người hất hủi con?"

Hà Sở Tiêu mặc y phục trắng tiếp tục nói:"Người ghét con đã đành,sao người còn muốn giết mẫu thân của con?

Sư tôn,người không xứng đáng nhận hai chữ sư tôn này!"

Cánh tay còn lại của y cũng nhanh chóng bị Hà Sở Tiêu mặc y phục đen túm lấy bằng lực cực mạnh, như thể muốn bóp nát cánh tay đã nhuốm máu của vô số người ở Thánh Tông Đường này

"Ngươi không xứng"

"Ta muốn ngươi đền mạng cho mẫu thân!Thẩm Hi Dao,mọi thứ ta phải chịu đựng đều sẽ trả lại hết cho ngươi!Ta muốn ngươi sống không bằng chết!"

[Nhiệm vụ bắt đầu]

(Thoát khỏi bàn tay Hà Sở Tiêu:Phải giết hắn để rời khỏi thử thách)

/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status