Cô ta đã đến trường mẫu giáo từ lâu rồi. Sao cô ta lại nhìn vào trường mẫu giáo của người khác vậy chứ?
Cô giáo Thanh Thanh cảm thấy kỳ lạ, nhìn theo ánh mắt của mẹ Đoàn Đoàn, cô ấy nhìn thấy một gia đình ba người bước ra khỏi trường mẫu giáo hoàng gia. Người đàn ông cao ráo tuấn tú, người phụ nữ mặc sườn xám duyên dáng và dịu dàng, còn cô bé ở giữa có bím tóc rất dễ thương. Cô bé ngọt ngào và dễ thương, lớn lên trong một gia đình hạnh phúc và được cưng chiềụ Vẻ ngoài của bọn họ toát lên sự sang trọng vô cùng chân thật.
Họ cùng nhau lên một chiếc ô tô màu đen rồi đi mất.
Cô ấy không biết chiếc xe đó là của hãng nào nhưng thoạt nhìn nó có vẻ đắt tiền.
Mẹ Đoàn Đoàn nhìn theo chiếc xe này làm gì?
Mẹ của Đoàn Đoàn nhìn theo chiếc xe một lúc lâu rồi mới luyến tiếc đi về phía trường mầm non Bé Ngoan, nơi này rõ ràng là đổ nát so với trường mầm non Hoàng Gia Greenhill. Cô ta cau mày, trông vô cùng đáng sợ, bực bội quát lên "Con đứng đó làm gì? Còn không mau qua đây "
Ai là người bị cô ta quát, không cần phải nói cũng biết.
Cô giáo Thanh Thanh nghe thấy giọng điệu khó chịu của cô ta, lập tức vội vàng dẫn Đoàn Đoàn đi tới.
Đoàn Đoàn ngước chiếc đầu nhỏ lên "Mẹ ơi, buổi chiều tốt lành ạ."
Giọng nói của bé gái ngọt ngào, mềm mại.
Mẹ của Đoàn Đoàn mất kiên nhẫn liếc nhìn con gái “Tốt cái gì mà tốt Mẹ chỉ đi đón con thôi mà, nóng muốn chết đi được "
Mầm non Bé Ngoan tan học lúc 5 giờ, còn cô ta lại đứng ở trường mầm non Greenhill đến hơn 6 giờ, còn có thể trách con bé sao?
Cũng không biết trường mầm non kia có gì thu hút bà ta đến vậy.
Cô giáo Thanh Thanh không thể nói lí lẽ với mẹ của Đoàn Đoàn, chỉ đành nhịn xuống rồi nói "Hôm nay trời có hơi nóng nên tôi đã buộc tóc cho con bé, cô xem Đoàn Đoàn buộc tóc thật đáng yêu biết bao."
Nói đến đây, cô giáo không khỏi thở dài trong lòng Việc mẹ buộc tóc cho con gái là điều đương nhiên, sáng sớm Đoàn Đoàn đến trường vẫn ổn, thời tiết 8 giờ sáng không quá nóng, cô giáo đã buộc tóc cho cô bé vào buổi sáng nhưng hơn một giờ sau Đoàn Đoàn lại đến trường với mái tóc rối tung rối mù.
Mồ hôi làm ướt mái tóc mềm mại.
Mẹ không tết tóc cho con thì thôi đi, đằng này cô giáo tết xong lại còn tháo ra.
Giống như cố tình khiến con chịu khổ vậy
Cô giáo Thanh Thanh vốn muốn chuyển hướng câu chuyện, ám chỉ mẹ nên buộc tóc cho bé trước khi đến lớp. Nhưng mẹ nhìn cô ấy với vẻ mặt đầy giận dữ. Đoàn Đoàn mới chỉ ba tuổi rưỡi, gương mặt đáng yêu, mềm mại, đôi mắt ướt mướt, trong veo, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng, ngoan ngoãn, cô bé khi buộc tóc càng thêm thanh tao và đáng yêụ
Mẹ Đoàn Đoàn nổi giận đùng đùng.
Cô ta túm lấy cô bé kéo sang một bên, bàn tay đen nhẻm và mập mạp túm lấy dây buộc tóc trên đầu Đoàn Đoàn rồi kéo mạnh, Đoàn Đoàn đau đến mức những giọt nước mắt trong veo chực trào ra khỏi hốc mắt, cô bé cắn môi cố gắng nhịn khóc.
Mẹ cô bé quát lớn "Ai bảo cô buộc tóc cho nó? Tôi thích con bé tóc tai rối bù như vậy đấy "
Cô giáo Thanh Thanh tức đến mức mặt trắng bệch, dù tính tình cô ấy tốt đến đâu thì cũng không còn kiên nhẫn. Cô ấy đang định tranh cãi nhưng lại thấy Đoàn Đoàn dùng lực nắm chặt áo sơ mi đến nhăn nhúm, chớp chớp mắt, mạnh mẽ gạt nước mắt, nở nụ cười rạng rỡ với cô giáo.
Cô bé cười tươi "Cô ơi, không sao đâu ạ. Đoàn Đoàn không nóng ”
Cô bé mới chỉ ba tuổi rưỡi, căn bản không biết nói dối. Hàng mi cong vút đều ướt sũng, đôi vai nhỏ bé run run nhưng khóe môi lại nở nụ cười rạng rỡ.
Cô giáo nhìn thấy cô bé như vậy, cô ấy không khỏi xót xa, lý trí bừng tỉnh Cuộc sống của Đoàn Đoàn vốn đã không tốt đẹp, nếu cô ấy cãi nhau với mẹ cô bé chỉ khiến tình cảnh Đoàn Đoàn trở nên tồi tệ hơn, cô ấy không thể biết được khi về nhà mẹ cô bé sẽ đối xử với cô bé như thế nào nữa.
Đã rất nhiều lần, cô giáo Thanh Thanh nhìn thấy trên người Đoàn Đoàn đầy những vết hằn đỏ, nổi bật trên làn da trắng ngần.
Dù rất thương Đoàn Đoàn nhưng cô ấy cũng chỉ là một giáo viên, chỉ có thể đối xử tốt với bé ở trường cho nên nếu mẹ Đoàn Đoàn lén lút đánh bé ở nhà thì không ai có thể giúp được bé.
Cô ấy không dám tưởng tượng ra cảnh Đoàn Đoàn phải chịu đựng những trận đòn roi của mẹ mình.
/300
|