Vợ Yêu Cưng Chiều Của Đại BOSS: Bệnh Tình Yêu

Chương 12

/1552


 

 Lâu Ngâm Tiêu quét mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, nói với vẻ thản nhiên  "Không có ý gì, đến ăn cơm đi."

 

 Tuy cô gái này rất thần kỳ, nhưng anh tin rằng trên đời này tuyệt đối không có yêu tinh các kiểu, cùng lắm là cô gái này hơi đặc biệt chút thôi.

 

 Từ xưa đến nay chẳng hiếm gì những câu chuyện lạ lùng, con người kỳ dị.

 

 Mà anh khá may mắn, gặp được một người con gái rất kỳ lạ, có thể giải quyết được đau khổ và phiền não cho mình.

 

 "À " Bị đồ ăn ngon thu hút, Diệp Đào Yêu bỏ qua việc vừa rồi anh ta đã mắng mình không phải là người, ngoan ngoãn ngồi xuống đối diện Lâu Ngâm Tiêụ

 

 Sau đó, sự chú ý của cô đã hoàn toàn đặt vào đồ ăn ngon trên bàn.

 

 Cô giải quyết xong bữa sáng thuộc về mình, còn ăn sạch đĩa hoa quả duy nhất đặt trên bàn.

 

 Đó là một thứ quả khá giống nho, nhưng còn óng mượt mịn màng hơn nho, quả nào quả nấy hệt như viên ngọc trai tím mê người, ăn lại còn ngon hơn nho gấp bội.

 

 Diệp Đào Yêu làm sao mà cưỡng lại được, cứ thế ăn sạch cả đĩa quả.

 

 Cô vừa ăn, vừa thận trọng nhìn người đàn ông đối diện, xem anh ta có ngăn cản mình không.

 

 

Mãi đến khi cô ăn không còn quả nào trong đĩa, thiếu chút nữa nuốt luôn cả lưỡi mình, người đàn ông kia cũng không tranh giành với cô.

 

 Cô không khỏi thầm phát cho anh ta một tấm thẻ người tốt... Đồ ngon thế này mà anh ta còn không tranh với cô, đúng là một người tốt 

 

 Ăn uống nô nê, Diệp Đào Yêu chớp mắt nhìn Lâu Ngâm Tiêu  "Ừm... Tôi còn chưa hỏi tên anh..."

 

 "Lâu Ngâm Tiêụ" Lâu Ngâm Tiêu cũng đã ăn xong, tao nhã bỏ dao dĩa trong tay xuống  "Còn cô?"

 

 "Tôi là Diệp Đào Yêụ" Diệp Đào Yêu cười ngọt ngào với đối phương  "Diệp trong lá cây, Đào Yêu trong "đào chi yêu yêu, chước chước kỳ hoa" "

 

 Lâu Ngâm Tiêu gật đầu  "Tên rất hay."

 

 Trong lòng anh lại đang nói... Cho nên đây là một yêu tinh hoa đào?

 

 Lâu Ngâm Tiêu nheo mắt nhìn Diệp Đào Yêụ.. Quả nhiên là một yêu tinh cực kỳ xinh đẹp diễm lệ, chỉ mỉm cười một cái đã hơn cả ngàn gốc đào khoe sắc thắm 

 

 "Ơ..." Diệp Đào Yêu chớp mắt, chà xát cánh tay nổi da gà  "Anh có thể đừng động tý là nheo mắt nhìn được không?"

 

 Lâu Ngâm tiêu đứng dậy khỏi bàn ăn, quay đầu nhìn cô  "Vì sao?"

 

 "Tôi sợ " Diệp Đào Yêu mím môi  "Không có ai từng nói với anh sao? Lúc anh nheo mắt vào rất đáng sợ, giống như giây tiếp theo sẽ nuốt chửng người sống vậy."

 

 "..." Lâu Ngâm Tiêu nhìn chằm chằm vào gương mặt kiều diễm như hoa đào nở rộ của cô, nghiêm túc nói  "Câu này, chỉ có người đầu óc không bình thường mới nói với tôi "

 

 Diệp Đào Yêu  "..."

 

 Đừng tưởng rằng nói khéo léo như thế là cô không nghe ra được anh ta đang mắng cô đầu óc không bình thường nhé 

 

 Hứ 

 

 Cô dùng đôi mắt trách móc pha lẫn giận dữ nhìn lại Lâu Ngâm Tiêụ

 

 Lâu Ngâm Tiêu không hiểu sao lại thấy buồn cười.

 

 Anh vốn đã ra khỏi chỗ, chợt ngồi lại ghế của mình  "Bây giờ, cô ngủ cũng ngủ rồi, ăn cũng ăn rồi, chúng ta phải tính toán nợ nần thôi nhỉ?"

 

 "Nợ nần giữa chúng ta không phải đã tính toán xong rồi sao?" Diệp Đào Yêu dùng ánh mắt "anh đừng tưởng tôi ngu thật" để nhìn người đối diện  "Tối qua chúng ta đã nói rồi, tôi ngủ với anh một đêm, báo đáp ơn cứu mạng của anh, sau này chúng ta không ai nợ ai nữa "

 

 "Đúng vậy." Lâu Ngâm Tiêu khoan thai nói  "Món nợ tối qua chúng ta đã tính xong rồi, nhưng tôi đang muốn tính đến món nợ sáng nay."

 


/1552

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status